“Anh không.” Anh lại giở trò lưu manh giống như một đứa trẻ con, “Vợ à, kệ nó đi, cứ để nó ngoài đây, lúc này anh cần em nhất.”
“Mau đứng dậy, một lát nữa con sẽ tè ra quần.” Đỗ Thanh Vy cười nói.
"Không, không muốn..." Anh cứ lắc đầu giữ lấy cô khiến cô không ngồi dậy nổi. Cậu bé ở ngoài lại hét lên: "Mẹ ơi, con muốn tè."
“Thằng khốn này, dám tranh giành nữ nhân với tôi, xem tôi đối phó với hắn như thế nào.” Chu Đình Nam bất đắc dĩ đứng dậy, giúp cô mặc quần áo.
Đỗ Thanh Vy vội vàng mở cửa và thấy con trai mình đang đứng ở cửa với vẻ mặt chán nản.
“Bảo bối, con…” Cô nhìn thấy trên mặt đất đã thấy có một vũng nước.
“Mẹ, ướt rồi.” Cậu bé bĩu môi, đáng thương nói.
Cô quay lại nhìn Chu Đình Nam đang đứng phía sau mình phàn nàn: "Tại anh đấy, xem đi con tè ra quần rồi."
Nhìn khuôn mặt nhăn nheo của con trai, Chu Đình Nam không thể nhịn cười.
Cô bế con trai vào phòng tắm cởi chiếc quần ướt của con ra rồi nói với Chu Đình Nam : “Đi lấy quần cho con đi.” Chu Đình Nam cũng ngoan ngoãn xoay người đi lấy quần cho con trai.
“Con không biết xấu hổ sao, mấy tuổi rồi mà còn tè ra quần.” Cô cười âu yếm với con trai.
“Con có gọi mẹ rồi nhưng mẹ không nghe.” Cậu bé dấm rức nói.
Chu Đình Nam cầm quần đi vào, cười nói: " Chu Đình Bắc là đàn ông mà còn tè ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973097/chuong-87.html