“Bà xã, nghe anh giải thích.” Anh vội vàng nói.
Cô thực sự tức đến bật cười: " Chu Đình Nam đừng có tự làm mỏi miệng mình nữa, tôi sẽ không nghe bất kỳ lời giải thích nào từ anh nữa, chúng ta kết thúc rồi."
Lưu Hồng Diễm ở bên cạnh lại càng khóc lớn, Đỗ Thanh Vy chán ghét nhìn cô ta châm chọc nói: "Cô khóc cái gì? Cô nên vui vẻ đi, cuối cùng cô cũng cướp được chồng của tôi rồi cô nên vui vẻ đi chứ."
Lưu Hồng Diễm lại lắc đầu, càng khóc càng dữ dội hơn.
"Tại sao cô lại khóc? Người nên khóc là tôi. Tại sao cô lại khóc? Cô lại đang giả vờ đáng thương? Bỏ cái sự đáng thương giả tạo của cô đi. Thật ghê tởm"
Cơn giận từ từ bốc lên trong lòng cô, người phụ nữ đáng ghét này đã cướp chồng của cô, nhưng lúc này cô ta vẫn đang giả vờ đáng thương. Đỗ Thanh Vy một bước tiến về phía cô ta, thật muốn xé xác cô ta ra.
Điều mà Đỗ Thanh Vy cô không ngờ nhất là Chu Đình Nam thực sự bước vào giữa cô và cô ta nói: " Bà xã, bình tĩnh đây là bệnh viện."
Anh vừa bắt lấy tay cô, cô đã mất kiểm soát hét lên: "Bệnh viện thì làm sao? Bệnh viện có thể cho các người ôm hôn nhau sao? Chu Đình Nam, đồ khốn, anh đã hứa với tôi như thế nào?"
Ngay lúc này Chu Đình Nam vươn tay ôm lấy cơ thể đang kích động của cô, muốn mang cô rời khỏi nơi này khiến Đỗ Thanh Vy càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973086/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.