Cô mở đôi mắt sưng húp, nhìn ánh mắt lo lắng của anh mà trong lòng cảm thấy chua xót.
“Bắc Bắc đâu?”
“Ở trong phòng của thằng bé.” Chu Đình Nam đỡ cô ngồi dậy, kê một cái gối sau lưng, để cô dựa vào đầu giường “Anh đi lấy gì ăn cho em, đợi anh một chút.” Anh bước nhanh ra ngoài.
Cô cũng cham xuống giường, mở cửa bước vào phòng con trai. Cậu con trai của cô đang nằm ngủ rất ngon lành, nằm nghiêng, mông cong mặt còn ngửa lên. Cô nhẹ nhàng đắp cho con trai nhưng một giây sau con lại đạp ra, lòng cô mềm như một vũng nước. Cô cứ thế ngồi bên giường con trai, thẫn thờ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của con.
Cho đến khi Chu Đình Nam bước vào anh mới hỏi cô: "Tại sao em lại qua đây?"
“Em muốn gặp con trai.” Mắt cô vẫn không rời khuôn mặt nhỏ của con trai.
Chu Đình Nam đi tới ôm lấy cô, nhẹ nhàng nói: "Con trai thì ngày nào cũng có thể gặp được, bây giờ về ăn chút gì đi."
Cô không giãy giụa, khẽ dựa đầu vào ngực anh, để anh bế về phòng đặt lên giường.
"Nào, ăn chút cháo đi. Mẹ canh nồi cháo này mấy tiếng rồi đấy”
“Còn mẹ em thì sao?”
"Bà trở về rồi, vốn là mẹ cũng không muốn đi, nhưng bố phải tổ chức một cuộc hội nghị ở trên huyện nên mẹ cũng đi theo.."
“Thanh Việt đâu?” Cô chần chờ một chút, vẫn là hỏi.
“Cậu ấy về luôn với bố mẹ rồi.” Anh kiên nhẫn đáp. Ăn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973063/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.