“Đỗ Thanh Vy cô quả nhiên sống rất dai đấy.” Cô ta nhìn chằm chằm vào cô rồi nói.
“Cô làm sao vào được đây?” Cô trừng mắt nhìn, cô ta căn bản không phải đối thủ của cô nên cô không hề sợ cô ta.
“Ha, cô thật sự coi nơi này là màng bảo vệ của mình, cô cho rằng trốn ở chỗ này sẽ không có ai dám làm gì cô sao?” Trên mặt Lưu Hồng Diễm lộ ra ý khiêu khích.
“Cô muốn gì?” Cô lạnh lùng nói.
“Nếu không có cô, tôi và Đình Nam đã quay lại với nhau lâu rồi, là sự xuất hiện của hồ ly tinh như cô nên anh ấy mới không thể đến bên cạnh tôi.” Lưu Hồng Diễm hằn học nói.
“ Lưu Hồng Diễm, tôi đã nói cô mắc bệnh ảo tưởng thì sớm chữa đi mà, cho dù không có tôi, Đình Nam cũng sẽ không ở bên người như cô, bởi vì cô không xứng chút nào.” Cô cũng hung hăng khiêu khích lại cô ta.
Lưu Hồng Diễm tức giận đến xanh mặt, lao về phía cô, giơ tay định đánh cô. Nhưng cô đâu phải một người yếu đuối, cô dễ dàng đưa tay lên nắm lấy bàn tay muốn làm việc ác của cô ta. Tay còn lại của cô vung một cái mạnh lên khuôn mặt cô ta. Một tiếng “chát” vang lên năm dấu tay rõ ràng in ngay trên mặt cô ta.
“Cái tát này là đánh thay cho Đình Nam. Cô vì ham vinh hoa phú quý mà bỏ lại người mình yêu, giờ người ta đã có gia đình cô lại quay lại phá hoại.”
Cô lại vung tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973046/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.