Cô cố gắng tắm rửa thật nhanh dù sao con sói đói biến thái vẫn còn ngoài kia ai biết được anh ta có phá cửa đi vào hay không.
Tắm xong cô dè dặt bước ra ngoài, lúc ra phòng khách không thấy ai, bước vào phòng ngủ cũng không thấy cô bé Thu Nguyệt đâu, bước xuống phòng bếp cô mới nghe được tiếng tíu tít của cô bé cùng người đàn ông đó.
“ Bố ơi tại sao người ta hay ví phụ nữ như sư tử hà đông vậy ạ.”
Chu Đình Nam hơi sửng sốt nhưng vẫn trả lời cô bé, “ Tại vì họ rất hung dữ, có thể đánh người chỉ một chút là có thể gắt điên lên.”
“ Vậy bố ơi, bố có thấy mẹ giống sư tử hà đông không.”
“ Ha ha con nghĩ sao.” Anh tiến tới véo véo cái má mũm mĩm của cô bé.
Cô bé thành thật trả lời, “ Con nghĩ là phải bố ạ! Vì mẹ không cho con ăn từ 2 que kem trở lên, đêm tới đi ngủ mẹ còn bắt con đắp chăn này.... rất nhiều rất nhiều thứ luôn bố.”
Chu Đình Nam xoa xoa đầu cô bé, “ Đó là mẹ con quan tâm con, sợ con bị ốm khi ăn kem hoặc không chịu đắp chăn. Không được nói mẹ là sư tử hà đông biết không? Vì mẹ sẽ buồn, cho dù bố biết đây là sự thật.”
“ Dạ vâng con biết rồi bố.”
Đồ điên bảo con không được gọi mẹ là sư tử hà đông nhưng cuối cùng người chốt đáp án không phải vẫn là anh ta sao.
Cảnh một lớn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973025/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.