Ai bảo mày giết cô ấy?Người đàn ông điên tiết trút giận lên đầu tên thuộc hạ.
Tên thuộc hạ run rẩy, cố gắng lấy lại hơi thở, nói với giọng yếu ớt:
- Thưa ông chủ, đó chỉ là tai nạn … tôi không cố ý. Xin hãy tha mạng cho tôi …
Người đàn ông nheo mắt, cơn giận dữ trong mắt hắn vẫn không giảm đi chút nào. Hắn nhấc đầu tên thuộc hạ lên lạnh lùng nói:
- Tai nạn? Chết tiệt, là ai cho mày cái gan tông chết cô ấy? Mạng của cô ấy mày có đền được không?
Người đàn ông nhấc đầu tên thuộc hạ lên đập mạnh xuống đất. Lúc này khuôn mặt của tên thuộc hạ kia đã bị đánh đến mức biến dạng, sóng mũi cũng đã gãy.
Vẫn không dừng lại ở đó, hắn bẻ từng ngón tay của tên thuộc hạ làm cho tiếng xương kêu lên răng rắc, tiếng gào thét đau đớn vang vọng trong căn phòng.
- Mày thấy đau không? Miêu Miêu của tao đã phải chịu đau đớn biết chừng nào khi bị mày tông.
Tên thuộc hạ nằm trên mặt đất, không còn sức để phản kháng, cơ thể đầy những vết thương. Máu chảy ra, nhuộm đỏ cả sàn nhà.
Người đàn ông cuối cùng cũng dừng lại, ánh mắt hắn lạnh lẽo và tàn nhẫn, không chút cảm thông. Hắn bước ra khỏi phòng, phẫn nộ buông lời đe doạ: “Nếu không tìm thấy xác của Lâm Miêu Miêu thì tất cả chúng mày đều đừng hòng sống yên”.
_____
Sở cảnh sát thành phố Linkon nháo nhào lên trước sự mất tích của Lâm Miêu Miêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576691/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.