Lâm Miêu Miêu đỏ mặt, trừng mắt nhìn Quang Liệp.
- Sao anh dám hôn tôi hả?
- “Xin lỗi, tại vợ tôi dễ thương quá nên …” Mắt anh tròn xoe, long lanh tỏ vẻ đáng thương nói với giọng vô tội.
“Cái tên khốn này cứ tự ý, làm điều mình thích như vậy … Thật đáng ghét” Lâm Miêu Miêu nghĩ.
Cô giơ tay đánh vào vai anh nhưng bị anh bắt lấy, đặt tay cô lên ngực mình anh nói “Nếu muốn đánh hãy đánh ở đây này”.
Cô rụt tay lại, Quang Liệp mỉm cười nắm chặt tay cô đặt lên mặt mình, anh nhấm hai mắt dụi dụi mặt vào lòng bàn tay cô.
Cô sững sờ, anh từ từ mở mắt quan sát biểu cảm trên khuôn mặt cô rồi nở một nụ cười thưởng thức.
Chụt,
Anh hôn lên lòng bàn tay cô, thấy cô vẫn không có chút phản ứng Quang Liệp dần dần tiến xa hơn hôn từ từ lên cánh tay rồi đến vai, đúng lúc anh vừa hôn lên cổ đã bị cô ngăn lại.
- Đừng … không muốn.
Anh đưa tay dịu dàng xoa xoa đầu cô “Đi ngủ thôi, tối nay anh ngủ ở sofa”.
Nói rồi anh vào trong ôm gối ra sofa ngủ.
Lâm Miêu Miêu thoáng ngạc nhiên “Sao lại ngủ sofa? Là do mình từ chối anh ta sao?”
“Nếu mình mà ngủ trong phòng không biết sẽ làm gì cô ấy mất, hôm nay em cũng đẹp như vậy cô cảnh sát” Quang Liệp nắm chặt phần áo trước ngực thầm nghĩ.
____
Sáng sớm, Lâm Miêu Miêu tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576685/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.