Cốc cốc,
Giọng quản gia vọng vào từ ngoài cửa: "Ông chủ, cô Lucy đang đợi ở dưới nhà".
- "Tôi không gặp, bảo cô ấy về đi". Quang Liệp nhíu mày có vẻ hơi tức giận.
Quản gia im lặng định rời đi, bỗng bị Quang Liệp gọi lại căn dặn.
- "Bảo tài xế Trương đưa Lucy về nhà an toàn, phái thêm vài người theo sau bảo vệ cô ấy" ánh mắt Quang Liệp cụp xuống, có phần hơi lo lắng.
____
Lâm Miêu Miêu ngơ ra một chút, lấy tay lâu đi nước mắt định thần lại. Im lặng một lúc cô ra khỏi chăn tiến lại gần chiếc ghế sofa trong phòng khẽ ngồi xuống.
- Có thể nói cho tôi biết hôm qua có chuyện gì không? Lâm Miêu Miêu từ từ rót trà trên bàn điềm tĩnh nói.
- "Có việc gì được chứ? Tôi không có làm gì cô cả, tôi với đám cảnh sát các người không có chút hứng thú" Quang Liệp lạnh nhạt đáp.
- Giải thích về việc anh nằm cạnh tôi đi chứ?
- Tối qua cô nôn khắp người tôi, với lại tôi nằm ngủ không có thói quen mặc đồ. Tôi để cô ngủ trên sofa ai mà biết được tại sao cô lại bò lên giường tôi chứ?
"Hèn gì sáng dậy toàn thân mình lại đau nhức như vậy" Lâm Miêu Miêu nghĩ.
- Còn đồ của tôi?
- Là người hầu trong nhà thay cho, cô không tin có thể hỏi họ. Cô tưởng tôi sẽ có hứng thú với một cảnh sát say xỉn sao?
- "Cảm ơn anh, tôi cũng xin lỗi vì đã gây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576678/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.