Nhận đồ từ trên tay Quang Liệp cô cảm ơn một tiếng rồi nhanh chóng đóng sầm cửa lại.
Anh đứng chờ cô trước cửa phòng, lát sau cô trong bộ váy xinh đẹp bước ra.
Anh nhìn cô cười nhếch môi: "Không tệ, đúng là người đẹp vì lụa"
- "Tôi sẽ giặc đồ và trả lại anh sau" cô xoa xoa cánh tay ậm ừ nói.
- Không cần phải trả, chẳng đáng bao nhiêu tiền đâu, cô cảnh sát cứ giữ lấy mà mặc đi.
- Không được, bộ đồ này có vẻ rất đắt tiền... Tôi và anh không có quan hệ gì tôi không thể nhận.
- "Vậy thì có quan hệ là được chứ gì?" Anh dò hỏi
Cô có chút ngạc nhiên, đứng bất động nhìn anh một lúc. Lâm Miêu Miêu đang định hỏi rõ thì có tiếng giày cao gót lộp cộp vang lên cùng một giọng phụ nữ:
- Lumiere, em nghe nói anh đưa một người phụ nữ về khách sạn...
Ánh mắt cô gái trẻ dừng lại trước mặt Lâm Miêu Miêu quan sát "là cô?"
- "Lucy, em còn nhớ cô ấy không? Là cô cảnh sát hôm trước em gặp ở đồn cảnh sát ấy" anh dịu dàng mỉm cười.
Trông Quang Liệp và cô gái tên Lucy này có vẻ rất thân thiết.
- Em nhớ rồi.
Ánh mắt Lucy nhanh chóng hướng lên người Quang Liệp, vòng tay ôm chặt lấy cánh tay anh làm nũng "Lumiere, em đến rủ anh đi ăn, đã đặt nhà hàng rồi nếu không mau lên sẽ bị muộn đó".
Quang Liệp nhìn Lâm Miêu Miêu ngập ngừng "Tôi phải đi với em ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576676/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.