Tuy đã bắt được kẻ sát nhân nhưng không hiểu sao Lâm Miêu Miêu có cảm giác hắn không phải hung thủ mà cô muốn tìm, cảm giác tên này chỉ được cái mạnh mồm chứ hắn khá yếu không thể nào ra tay giết 2 cô gái kia được.
Hắn khai đã giết 2 cô gái kia và lời khai, vật chứng lại rất chân thực sở cảnh sát cũng đã chốt hồ sơ rồi, cô không thể điều tra thêm.
Hôm nay tan làm cảm thấy đói bụng cô ghé vào cửa hàng tiện lợi mua chút đồ ăn. Cô phân vân không biết mua gì và đứng hồi lâu trước kệ mì ăn liền.
- Nên ăn mì gì đây ta...
- Hộp mì này ngon này
Hả? Giọng nói quen thuộc này là...
- Lại gặp anh à?
Trời ơi, không biết sao gần đây cô gặp anh vài luôn. Đi điều tra cũng gặp mà đi bắt tội phạm cũng gặp giờ đi ăn cũng gặp anh nữa.
Một lát sau, Lâm Miêu Miêu và Thẩm Tinh Hồi cùng nhau ngồi ăn mì trong cửa hàng tiện lợi.
- Em đã không gọi cho tôi.
Mấy bữa nay bận rộn cô không có thời gian gọi cho anh, mà cũng không dám gọi sợ gọi rồi lại không biết nói gì.
- Em bây giờ gọi cho anh nhé?
- Anh ngồi bên cạnh em, em còn muốn gọi?
- Em đã định gọi cho anh nhưng em không có dũng khí, em sợ làm phiền anh.
- Em không muốn gọi thì đừng gọi.
- Không, em rất muốn gọi cho anh! Chỉ là gần đây em khá bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576666/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.