Hai người Lâm Miêu Miêu và Thẩm Tinh Hồi đều sững sốt trước câu nói vừa rồi của Tần Vũ.
Cái tên Tần Vũ này lúc nào cũng thích đùa giỡn người khác như vậy đấy. Cô và Tần Vũ chỉ là đồng nghiệp thân thiết thôi, cô phải giải thích ngay kẻo anh Tinh Hồi của cô lại hiểu lầm mất.
- Anh nói bậy gì vậy Tần ca! Anh ấy đang nói đùa anh đừng tin lời vừa rồi là thật, đây là đồng nghiệp của em, chúng em chỉ hẹn nhau gặp mặt thôi.
- "Anh hiểu rồi". Thẩm Tinh Hồi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào cánh tay của Tần Vũ đang đặt lên vai cô.
Anh hất tay Tần Vũ khỏi vai cô rồi đột nhiên xen vào giữa hai người.
- "Chào anh, tôi là Thẩm Tinh Hồi. Quan hệ giữa tôi với cô ấy là kiểu... lúc tôi mệt cô ấy sẽ ở bên cạnh thổi và đút cho tôi ăn" anh đắt ý nói.
Miêu Miêu nhìn Thẩm Tinh Hồi ngạc nhiên, cô nghĩ: "lời anh nói có chút...".
- "Anh không phải cái người bị thương trong rừng sao? Em ấy có kể tôi nghe chuyện của anh rồi. Em ấy chăm sóc anh nhỉ, ẻm hay đối xử tốt với người ta lắm" Tần Vũ đáp.
Nói xong Tần Vũ định kéo cô rời đi nhưng tay cô bị Thẩm Tinh Hồi giữ chặt.
- Lần sau em sẽ đến đây nữa chứ, đây là số điện thoại của tôi nếu em muốn có thể gọi tôi.
- À vâng, em sẽ gọi.
Nói rồi cô nhét số điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576664/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.