Cô là ai? chàng trai nheo nheo mắt hỏi.
- Tôi...
Lâm Miêu Miêu ấp úng trả lời.
Ánh mắt anh nhìn từ trên xuống dưới người cô vẻ dò xét. Lâm Miêu Miêu hơi ngại ngùng trước ánh nhìn đó của anh.
- Anh tại sao lại ngồi ở đây? Những vết thương trên người anh... anh không sao chứ?
- Tôi không sao chỉ là có chút... đau.
Chàng trai trông có vẻ khá mệt mỏi, vết thương xuất hiện ở khắp nơi trên người anh, máu chảy ra từ vết thương trước ngực đã thấm đỏ cả lớp áo bên ngoài.
- Như vậy mà không sao? Tôi thấy anh bị thương có vẻ nặng, tôi nghĩ anh nên đến bệnh viện kiểm tra.
Nói dứt lời cô liền gửi tín hiệu vị trí cho đồng nghiệp.
Đồng hồ thông minh trên tay cô bỗng reo lên. "Alo, Miêu Miêu em đang ở đâu thế, mọi người vừa nhận được tín hiệu của em, mọi việc ổn chứ?" Đó là giọng đội trưởng.
- "Bên phía em vừa phát hiện một người, anh ta trông có vẻ bị thương khá nặng. Có lẽ cần đưa anh ta đến bệnh viện kiểm tra" Miêu Miêu nói.
- Được, vừa gọi xe cứu thương. Em đợi một chút nhé, lát nữa sẽ đến chỗ em.
- Vâng, thưa đội trưởng.
Kết thúc cuộc gọi. Cô nhìn anh lo lắng hỏi "Anh vẫn chịu được chứ? Chút nữa sẽ có người đến ngay. Trước hết, anh có thể cho tôi biết tên được chứ?"
- ...
Anh nhìn cô một lát rồi từ từ nhắm mắt lại.
- Thẩm Tinh Hồi... tên của tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576661/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.