Ở tòa chung cư bên này rõ ràng có thể nhận thấy có điều khác biệt so với tòa mà Lộ Nam đang ở. Tuy ở cùng một tiểu khu thế nhưng ở tòa của anh cao cấp hơn một bậc, mỗi tầng là một hội dân độc lập, diện tích rất lớn. Còn ở bên này mỗi tầng lại có tới ba hộ
Lộ Nam đứng trong thang máy sốt ruột, anh nhìn chăm chăm lên phía dòng số màu đỏ chạy tự động trên cửa thang máy. Nói như vậy thì hôm nay anh phải tới tìm tất cả mười hai hộ dân mới có thể tìm được ra Tô Bắc. Anh nhìn vào dòng số đang không ngừng tăng lên, cuối cùng cũng dừng lại ở tầng sâu, anh liên nhanh chóng đi ra. Nhìn vào ba số nhà không giống nhau, Lộ Nam nghĩ ngợi, rồi đi về phía căn hộ ở giữa có diện tích lớn nhất. Anh dứng ở cửa ấn hai hồi chuông
ở phía trong.
Tô Bắc vừa cởi giày ra định đi vào thăm Tô Hàn. Tô Hàn kể từ khi từ bệnh viện trở về thì dạo gần đây đều không chịu khó ăn cơm, cô vừa gọi một tiếng:
“Tiểu Hàn, mẹ tới rồi đây!” Thì ngay sau đó liên nghe tới tiếng chuông cửa vang lên.
Tô Bắc chợt sững người lại, tại sao lại có người ẩn chuông cửa nhà họ được cơ chứ? Cô nhìn một lượt, Diệp Đình Lạc đang ở trong bếp nấu cơm, cặp mày chau lại. Không phải chứ, ngoại trừ Diệp Đình Lạc ra thì còn có ai tới đây được nữa chứ! Vấn đề là Diệp Đình Lạc bây giờ vẫn đang ở trong bếp, trong lòng Tô Bắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-am-muu/1160590/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.