Chương trước
Chương sau
Một giây, hai giây, ba giây...
Tô Bắc kinh ngạc nhìn Lộ Nam cho đến khi cô hoàn toàn cảm nhận được một cách rõ ràng xúc cảm ở trên môi.
Cô mới ý thức được, cô bị hôn rồi
Hơn nữa, người hôn cô lại còn là Lộ Nam, cái tên luôn miệng ghét bỏ cô, luôn không ngừng gây sự với cô nữa chứ. Tô Bắc hoàn hồn đẩy Lộ Nam ra, nhưng lại thấy ánh mất
anh đem theo sự dịu dàng như có như không. Giọng nói của
cô mắc kẹt trong cổ họng, không nói ra được câu nào. Bị Tô Bắc đẩy ra, lúc này Lộ Nam mới cảm nhận được bản thân hơi bất thường.
Vậy mà anh lại không tự chủ được mà hôn Tô Bắc
Anh ho nhẹ một tiếng che đi sự bối rối trong lòng mình, vẻ mặt anh thoáng qua chút ghét bỏ, khó chịu nói: "Thuốc gì mà khó ngửi chết đi được, cả phòng đều là cái mùi này rồi, mau bội cho xong đi rồi mở cửa sổ cho thông thoáng!"
Vừa nói xong, anh ngang ngược kéo chân Tô Bắc qua chỗ mình rồi bôi cho cô.
Tô Bắc hơi lúng túng, im lặng mặc kệ anh bôi thuốc cho
mình.
Động tác của Lộ Nam cực kỳ thuần thục chứ không vụng về như cô.
Anh cứ thể bôi thuốc cho Tô Bắc, hơn nữa động tác còn vô cùng nhẹ nhàng khiến Tô Bắc không hề có cảm giác đau đón.
Lộ Nam bởi thuốc xong rồi ngẩng đầu nhìn Tô Bắc. không biết có phải ảo giác hay không mà Tô Bắc lại thấy anh hơi đỏ mặt
Anh bị Tô Bắc nhìn có chút không được tự nhiên. Anh đặt chân cô lên sofa rồi đứng dậy. Sau khi mở cửa sổ xong, anh xoay người lấy áo khoác trên giá treo: "Tôi còn có một buổi xã giao, đi trước đây.
Nói xong liền mở cửa rời đi.
Tô Bắc nhìn theo bóng lưng anh, trong lòng có một loại cảm giác là lạ.
Hóa ra những bực bội chất chứa trong lòng nay bị Lộ Nam giày vò như thế dường như cũng chẳng còn bao nhiêu tức giận nữa.
Lộ Nam tham gia đêm hội từ thiện do tổng giám đốc Lưu tổ chức. Lúc anh đến nơi thì khách quý gần như đã tế tựu đồng đủ cả rồi. Giám đốc Lưu khách sáo dẫn anh vào hội trường.
Đúng lúc này, Lộ Nam chú ý đến người phụ nữ sau lưng giám đốc Lưu, một người phụ nữ rất giống Tô Bắc!
Lúc đầu anh còn tưởng là Tô Bắc, nhưng nhìn kỹ lại, tuy hai người họ rất giống nhau nhưng khí chất thì hoàn toàn khác biệt.
Từ khoảnh khắc Tô Noãn nhìn thấy Lộ Nam thì ánh mắt cô ta chưa từng rời khỏi anh.
Người đàn ông trước mắt có lông mày lưỡi kiếm, mắt sáng như sao, sống mũi cao thắng, đôi môi mỏng, khuôn mặt góc cạnh sắc nét tựa dao khắc, xuất sắc giống như một tác phẩm hoàn mỹ của Thượng Đế, thật sự khiến người khác không thể rời mắt
Trên đời này sao lại có một người đàn ông đẹp trai đến thế? Rốt cuộc anh ta là ai mà có thể khiến giám đốc Lưu khách sáo như vậy?
Có quá nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu Tô Noãn.
Cô ta rà soát loại hết một lượt những người mà mình quen biết, dám khẳng định rằng chắc chắn chưa từng gặp nhân vật bậc nhất như thế này ở thành phố Nam Hi.
Nhưng theo lý mà nói, những người thuộc tầng lớp thượng lưu ở thành phố Nam Hì có ai mà cô ta không biết đâu!
Tô Noãn càng cảm thấy si mê và tò mò.
Cô ta nhìn gương mặt tuấn tú của Lộ Nam, cảm thấy mình sắp nghẹt thở đến nơi rồi.
Cô đưa tay giữ chặt lồng ngực, khuôn mặt cũng dẫn nóng lên,
Mà lúc này, cô ta phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, khiến cô ta cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. Anh chậm rãi nghiêng đầu nhìn Tô Noãn ở phía sau
giám đốc Lưu, ảnh mặt thoáng qua một chút kinh ngạc. "Giám đốc Lưu, đây là?" Lộ Nam thắc mắc hỏi. Sở dĩ anh dám khẳng định đây không phải Tô Bắc không chỉ vì khí chất của hai người khác nhau mà còn có thái độ thù địch của Tô Bắc trong mấy ngày ở chung với anh nữa, cô không thế nào dùng ánh mắt mê trai như thế này nhìn anh được.
"Tổng giám đốc Lộ cũng cảm thấy đứa cháu gái này của tôi cũng được đúng không! Con bé là con gái của Tô Vân Thiên bạn thân tôi! Chính là thiên kim của tập đoàn Tô Thị chắc cậu cũng biết!" Tổng giám đốc Lưu cười tỏ ý sâu xa.
Lộ Nam hơi híp mắt lại, thiên kim của tập đoàn Tô Thị? Vốn dĩ là cô ta được gả cho nhà họ Lộ để xung hỉ, nhưng vì nghe đồn anh rất xấu không muốn cưới, nên mới đổi thành Tô Bắc?
Lúc trước, nhà họ Tô đưa cho anh tư liệu về đối tượng kết hôn. Đối với nhà họ Lộ mà nói, việc kết hôn này chẳng qua chỉ để xung hỉ, cho nên cô dâu trông như thế nào không hệ quan trọng. Vì vậy anh dẹp phần tư liệu qua một bên, không ngờ rằng người phụ này lại giống Tô Bắc đến thế. "Chú Lưu, tổng giảm đốc Lộ đây là?" Khuôn mặt Tôi Noãn ngượng ngùng nhìn giám đốc Lưu
"Con xem cái trí nhớ này của chủ này, quên cả việc giới thiệu tổng giám đốc Lộ với con!" Giám đốc Lưu cười vỗ nhẹ lên đầu mình. "Tổng giám đốc Lộ thật sự là tuổi trẻ tài cao, là thanh niên tài tuấn hiếm có trong mấy năm nay đấy, cậu ấy là CEO của Tập đoàn Thịnh Thế. Mấy năm nay vẫn luôn ở nước ngoài phát triển sự nghiệp, đó là tập đoàn lớn hưởng ra tầm quốc tế, những công ty nhỏ như chúng ta không so bì được đâu! Chẳng phải cậu ấy vừa mới về nước đây sao...
Khuôn mặt của Tô Noãn hoàn toàn trắng bệch. không nghe lọt tai những câu sau của giám đốc Lưu nữa.
Nói như vậy người đàn ông xuất sắc này chính là người chồng chưa cưới trong truyền thuyết của cô.
Mà cô lại không đồng ý cưới!
Là cô dâng không công cơ hội tốt như thế này cho Tô
Bac?
Lúc này Tô Noãn cực kỳ hối hận.
Khi biết đến chuyện cưới xin này, cô cho rằng Lộ Nam chắc chắn là xấu không tả nổi, hơn nữa bên ngoài đều đồn rằng anh ta độc ác tàn nhẫn, thần bí kỳ dị, ốm yếu bệnh tật, là một bệnh nhân đầu óc không bình thường.
Cho nên cô mới bảo bố sắp đặt để Tô Bắc cưới thay cho cô. Suy cho cùng, nhiều tiền hơn nữa mà phải cưới một kẻ điện thì ai mà chịu nổi chứ!
Thế nhưng người đàn ông trước mặt vừa khiêm tốn lịch
sự, lại đẹp trai, hoàn toàn khác xa với người trong lời đồn Nếu sớm biết Lộ Nam xuất sắc như thế thì cô sẽ nhường cơ hội này cho Tô Bắc đâu.
Lộ Nam nhìn Tô Noãn, giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt méo xệch của cô ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.