Trời vừa sáng, Tô Bắc đã cảm thấy có người đang kéo chăn của mình. Cô không vui mở to mắt thì thấy một khuôn mặt tuấn tú đang ghé sát lại.
Lộ Nam lạnh lùng nhìn Tô Bắc: "Đến giờ này rồi còn chưa chịu dậy, cô muốn tất cả mọi người phải đợi cô xuống ăn cơm à?"
Đây là nhà họ Lội
Ký ức ngày hôm qua lập tức ùa về, cô bị ép gả cho Lộ Nam, hai người chỉ là vợ chồng hờ mà trên thực tế có chỉ là người ngoài.
Tô Bắc vội vàng tung chăn ra, ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Lộ Nam giống như học sinh cấp một làm sai chuyện. Không ngờ Tô Bắc lại nghe lời như thể khiến trái tim của Lộ
Nam hơi rung động.
Ánh mắt anh lướt qua váy cưới màu đỏ rực trên người Tôi Bắc, cười như không cười.
Cô ấy sợ mình đến thế sao mà lại mặc cả cái này đi ngủ.
Anh tự nhủ: "Mình sẽ đói bụng ăn quảng thế sao?"
Anh cười rồi chỉ vào phòng ngủ: "Trong tủ có quần áo của phụ nữ, cô mau tắm gội thay quần áo rồi xuống ăn cơm!" lân.
Nói xong anh liền đi mất. Tô Bắc nhìn theo bóng lưng anh lại thầm mắng anh vô số
Tên xấu xa, đáng ghét, cái thứ người tồi tệ gì không biết
Rõ ràng biết là có quần áo phụ nữ lại không nói cho cô biết, hại cô mặc bộ quần áo này đi ngủ cả đêm không được ngon giấc. Tô Bắc xoa xoa phần eo đau nhức rồi đi vào trong phòng thay quân áo.
Lúc cô đi ra, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-am-muu/1160545/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.