Sáng sớm hôm sau, Tô Bắc bị ai nhìn vào bản thân đang mặc váy cưới lộng lẫy trong gương
Tô Văn Thiên ở bên cạnh đã mất hết kiên nhẫn, nói với cô bằng giọng cảnh cáo. "Mày đừng có giở trò! Lấy chồng thì phải có dáng vẻ của lấy chồng. Nhà họ Lộ là dòng họ lớn, đến lúc đó mày sẽ được hưởng hết mọi giàu sang, đừng có bày cái bộ mặt đưa đám ấy ra nữa!"
Vân Cẩm hừ một tiếng rồi nói: "Nếu không phải Tiểu Noãn không đồng ý thì mày nghĩ chuyện tốt như thế này sẽ đến lượt mày chắc?"
Đầu cầu thang vang lên tiếng bước chân, Tô Bắc hít sâu một hơi thì thấy Tô Vân Thiên và Vân Cẩm đã vội vàng chạy ra ngoài.
Cửa phòng bị đẩy ra, một đôi giày da hãng Silvano Lattanz được làm thủ công xuất hiện trong tầm mắt cô.
Tô Bắc không xa lạ gì với đôi giày đó, bởi nó là đôi giày mà tổng thống các nước thường đi, là mặt hàng xa xỉ không phải cứ có tiền là có thể mua được.
Người đi vào là một người đàn ông tuấn tú già dặn, anh ta không cảm xúc nhìn Tô Bắc rồi nói: "Chào cô Tô, tôi là Vân Phàm, trợ lý của anh Lộ. Tôi đến đây là để thay anh ấy đón dâu."
Tô Bắc suýt nữa thì bật cười thành tiếng, cô là người bị ép cưới, còn đối phương thì lại tìm người đi đón dâu hộ, đúng là trời sinh một cặp mà
Nếu như Vân Phàm chỉ là người đón dâu hộ thì Tô Bắc cũng không muốn làm khó anh ta, cô nói: "Vậy thì đi thôi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-am-muu/1160542/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.