Chương trước
Chương sau
Phong tiến sát hơn về phía mặt nó ...................... và bỏ qua môi , thì thầm vào tai nó " tôi đếm 1,2,3 thì cùng chạy nhé ! " . Thế mà nó cứ tưởng Phong '' chơi '' thật rồi chứ !!! Hết hồn .1 . 2 . 3 .......... vụt
- Ê họ bỏ chạy kìa ! - lũ con gái reo ầm lên - Đuổi theo mau !!! ( đúng là yêu nữ mà , chạy rồi mà vẫn không tha nữa )
5 phút sau
- Tôi không chạy được nữa ........... hộc hộc - nó thở dốc
- Phù , cắt đuôi đc rồi ! - Phong thở phào dừng lại
Nó sờ nắn lại tim phổi vì quá mệt .......... thì thấy cổ mình thiếu thiếu cái gì đó .
- Á ......................... sợi ... sợi dây chuyền của tôi - nó hoảng loạn - đâu mất rồi ??? huhuhuhuhu^1000
- Chắc nó rơi mất rồi ! - Phong kết luận
Nó ngồi bệt xuống vệ đường sụt sịt khóc , Phong bất ngờ , không thể tin nổi nó đang khóc .......
- Sợi dây chuyền đó đối với cậu quan trọng lắm à ? - Phong cúi xuống
- Huhu tất nhiên rồi ... đó là của ... à ờ không ....... tóm lại là tôi rất quý trọng nó ... huhu mất nó rồi tôi biết làm sao ???
- Đứng lên đi ! không người ta lại tưởng tôi bắt nạt cậu .
- Thì tại cậu mà tôi mới phải chạy bán sống bán chết , để rồi làm rơi chiếc dây chuyền quý báu còn gì ? - nó lườm Phong .
- Hừm ... Thôi được rồi , tôi đền cho cậu là được chứ gì ? - Phong dỗ
- SAO ? - nó tròn mắt .
- Tôi đền sợi dây khác cho cậu - Phong dõng dạc
- Thật hả ? - nó cười ngạc nhiên
- Đi ! - Phong kéo nó dậy .
Nó đã từng tự hứa vs bản thân rằng nó sẽ chết nếu sợi dây đó không còn nữa , thế mà bây giờ lại từ bỏ một cách dễ dàng . Lẽ nào người tặng cho nó sợi dây chuyền đó không còn quan trọng với nó nữa sao ?
Cuối cùng thì nó đã tự chọn cho mình 1 sợi dây bạc khác còn đẹp hơn cái cũ , mắt xích bé xíu nhìn rất tinh tế , ở giữa là 1 hình trái tim được đính 3 viên ngọc nhỏ .
- Cậu không thấy hối hận khi mua cho tôi chiếc dây này chứ ? - nó hỏi lại cho chắc ăn
- Ừ - Phong khẳng định
- Ôi ! Tôi yêu cậu quá cơ ! - nó ngây thơ thốt ra lời nói dễ làm người khác hiểu lầm
Bỗng Phong khựng lại , khẽ nhíu mày nhìn nó .
- Thôi , mình đi mua đồ rồi về nhanh nha ! - nó tung tăng , người đâu mà tâm trạng thay đổi nhanh chóng dễ sợ zậy ?
Phong ậm ừ qua loa rồi đi theo nó ....
- Ê ! mày nhìn kìa ! con nhỏ xấu xí kia cứ lẽo đẽo bám theo anh đẹp trai kìa - giọng mấy con hám zai đi đường chạnh chọe đậm chất soi mói
Nó đã nghe được , cục tức bắt đầu nổi lên rõ trên mặt , nó định quay lại chửi mấy nhỏ kia thì tự dưng bị Phong ... bá vai .
- Ê , làm gì thế ? - Nó nheo mắt
- Im lặng ! - Phong ra lệnh - Chẳng phải cậu muốn chứng minh cho mấy nhỏ kia biết điều này sao ?
- Cũng phải ha ! - nó cốc đầu mình
Mấy nhỏ kia tức anh ách trong lòng vì quá ghen tỵ vs nó , trong đầu mang theo suy nghĩ " cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga "
Đi được một quãng thì ...
- Cậu bỏ tay ra được rồi đấy ! - nó vặn vẹo người khó chịu ( người đâu mà ngu quá , cứ lặng im mà hưởng thụ lại còn ... ~_~ )
Phong bất thình lình buông tay , mặt lạnh tanh như tiền rồi ung dung đút tay túi quần như không có gì xảy ra ....
...
Sau khi mua xong đồ , Phong trở về nhà bằng con đường cũ , đến chỗ xảy ra vụ va chạm với các nữ sinh trung học , cậu nhìn thấy sợi dây chuyền của nó đang nằm bơ vơ ở đó .
Phong nhẹ nhàng nhặt nó lên .
- Bị đứt mắt rồi
Phong bước vào hiệu vàng ... còn làm gì thì chỉ có thánh mới biết .
* * *
Sáng hôm sau .
Cả lớp kéo đến nhà Phong . Trước mắt các bạn trẻ bây giờ đang là 1 căn biệt thự khủng .
- Ôi mẹ ơi !!! Nhà to dữ vậy ! - Tụi nó trầm trồ .
- Chuyện ! Được mệnh danh là '' Khu biệt thự quý tộc '' mà lị ! - Một đứa lên tiếng
- Nghe nói ba cậu ấy làm kinh doanh lớn lắm luôn !
- Thật hả ?
Cả đám cứ xôn xao , mãi về sau lớp trưởng Thảo Trang mới nhấn chuông . Cánh cửa kiên cố tự động mở ra làm cả bọn giật mình .
- Ôi mẹ ơi ... bên trong sang trọng quá ! - Cả lũ mắt mở to như phát hiện ra vật thể lạ .
Phong từ trong nhà đi ra , anh chàng hotboy nay càng đẹp trai , cậu mắc chiếc áo phông đen có in hình đầu lâu ở giữa trông vô cùng phong cách , mái tóc để tự nhiên đẹp đến hút hồn , cậu tươi cười :
- Cứ tự nhiên như ở nhà nhé !
Lẽ ra trong nhà có nhiều người làm lắm , nhưng chắc Phong sợ các bạn mình mất tự nhiên nên đã cho họ nghỉ ngày hôm nay . Theo gót Phong , cả lớp bước vào nhà , OMG , trong nhà còn đẹp hơn bên ngoài gấp trăm lần ............. tóm lại lại là , very very đẹp , không ngòi bút nào có thể diễn tả được cái đẹp của ngôi nhà .
Từ trên lầu đi xuống là đôi vợ chồng trung niên , có lẽ là ba mẹ Phong . Ông là một người chững chạc , trên mặt còn hằn những nếp nhăn của những năm tháng vật lộn trên thương trường . Còn bà , bà thật cao sang và quý phái , hẳn là hồi còn trẻ bà phải đẹp lắm .
- Bạn con tới rồi hả Phong ? - Bà cười hiền hậu .
- Dạ
- Chúng cháu chào cô chú !!! - Cả đám lễ phép .
- Ừ , các cháu cứ tự nhiên nhé !
- Ba mẹ định đi đâu ? - Phong hỏi
- Ba mẹ có việc , con ở nhà nhớ phải đón tiếp các bạn chu đáo đó , thôi , các con chơi vui vẻ , chúng ta đi nha ! - họ nói
- Dạ !
Cả đám lại 1 lần nữa hâm mộ Phong vì cậu có 1 gia đình thật lí tưởng . Còn nó thì tự dưng thấy đau thắt , bỗng nó buột miệng :
- Gia đình cậu ấy thật hạnh phúc !
Nó tưởng người đứng cạnh nó là Trâm nhưng không ngờ đó lại là Phong .
- Cậu nói gì cơ ? - Phong nheo mắt
- Ơ ... Phong ? À ... ờ không có gì đâu - nó lủi mất
'' Chả lẽ gia đình cậu ta không hạnh phúc sao ? '' - suy nghĩ của Phong.
Đúng , gia đình nó tan vỡ từ lúc nó 5 tuổi , ba nó đi theo ngươì phụ nữ khác bỏ rơi mẹ con nó , từ đó , nó luôn thiếu thốn tình cảm của cha .
- Căn nhà đẹp thế này mà trang trí thì phí lắm nha ! - Nó nheo mắt
- Ừ ha . Hay mình tổ chức tiệc ngoài trời đi - Hùng đưa ra ý kiến .
- Chà , hay đó chứ . Không ngờ Hùng nhà ta ngu như vậy mà cũng nghĩ ra được ý hay như thế - lớp trưởng chọc .
Vậy là cả lớp quyết định ra sân , dù sao thì sân nhà Phong cũng rất đẹp và rộng . Mọi người bắt đầu được phân công công việc , nó và Phong vô nhà gọt hoa quả .
Nó vốn hậu đậu mà , nó làm gì biết gọt đâu , nhưng không dám nói vì xấu hổ . Cầm con dao trên tay , nó run cầm cập .
- Rốt cuộc thì cậu có biết làm không vậy ? - Phong thấy thế khẽ nheo mắt
- Haha , có chứ - nó giả bộ rồi bắt đầu gọt
15s sau
- Á Á Á Á ... máu - nó kêu lên thất thanh
Phong vội cầm tay nó , mắng nó 1 trận :
- Đã bảo không làm được thì đừng có cố mà .
- Xin lỗi ! -nó khẽ nói mà không hiểu tại sao nó phải xin lỗi Phong trong khi đó người đau là nó .
===========
The end chương 5
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.