"Đừng cắn môi!" Người đàn ông đột nhiên hét lên ra lệnh, có một sự tức giận mờ nhạt ẩn trong giọng nói.
Tôn Tiểu Dĩ bị sốc, hoảng sợ, ngay lập tức dừng động tác trên tay lại. Cô vẫn luôn luôn vụng về, trong thực tế, cũng có nhiều việc làm không tốt.
Thật không nghĩ tới ngay cả việc nói chuyện yêu đương với một người đàn ông qua mạng cũng làm không được. Sự tự ti từ trong xương khiến Tôn Tiểu Dĩ càng trở nên thất vọng hơn.
"Này... Làm em sợ à?" Người đàn ông nhận ra sự im lặng ở bên kia, thở dài một hơi. Thật là một con thỏ nhỏ a, giọng điệu có chút tức giận đã có thể sợ hãi như vậy.
Tôn Tiểu Dĩ vô thức lắc đầu, hơn nửa ngày mới nhớ đến hắn không thể nhìn thấy, sau đó cô mới thật cẩn thận mở miệng. "Anh có giận không?"
"Tôi không có tức giận. Đây chỉ là niềm vui tình thú. Làm thế nào những lời này khi nhắn tin có thể chấp nhận được chuyển sang giọng nói liền dọa sợ em rồi?", Người đàn ông giải thích.
"Ah? Thật xin lỗi...Là tôi không đúng." Tôn Tiểu Dĩ đỏ bừng mặt. Cô nhịn không được đưa hai tay ốm lấy hai má phúng phính đỏ bừng, âm thầm phỉ nhổ sự tự ti của mình, rõ ràng chỉ là thanh âm mà thôi, có nhìn thấy người thật đâu, có cái gì phải khẩn trương như vậy a!
"Em có muốn tiếp tục không?" Giọng nói của người đàn ông rất dịu dàng, cố gắng tạo cho cô cảm giác tôn trọng.
"Ừ." Tôn Tiểu Dĩ nhẹ nhàng trả lời. Cơ thể đã dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truc-tuyen/272995/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.