Trưa hôm đó. Đường Vy tỉnh dậy trên chiếc giường trống trải, không thấy bóng dáng của Cố Tranh đâu. Anh đã đi đâu rồi chứ?
Cô ngồi dậy, cơ thể như có một dòng điện chạy qua khiến cô tê dại. Cô hơi nhíu mày, đưa tay về sau thắt lưng. Nơi này đang rất đau, thực sự rất đau.
Đường Vy thở dài một hơi, cố gắng gượng cơ thể bước xuống giường đi vào phòng tắm. Cô nhìn bản thân trong gương, các vết tích do anh để lại phân tán khắp nơi trên cơ thể, tay, cổ... Không sót một nơi nào.
Một lát sau, Đường Vy bước ra khỏi phòng tắm, bước đến gần cửa sổ, đưa tay kéo rèm cửa ra. Ánh nắng ấm áp lập tức chiếu vào căn phòng khiến cô bất giác mỉm cười.
Cô đứng sưởi nắng một lúc rồi quay người lại. Vừa quay người một tấm giấy nhỉ được đặt trên mặt tủ thu hút sự chú ý của cô.
Đường Vy cầm mảnh giấy lên, khẽ cười. Mảnh giấy do Cố Tranh để lại.
" Vy Vy! Công ty có việc gấp cần anh xử lý, anh đến công ty giải quyết. Bữa trưa anh nấu rồi, em hâm lại rồi ăn đi. Anh sẽ cố gắng giải quyết nhanh nhất có thể. Ở nhà đợi anh ".
Cô thay đồ, bước ra khỏi phòng. Cô bước đến phòng bếp, nhìn những món ăn trên bàn, khoé môi khẽ cong lên.
Đường Vy ngồi xuống, ăn nhanh bữa trưa, rồi mặc lên người chiếc tạp dề, bắt đầu nấu nướng.
40 phút sau, một phần đồ ăn 3 mặn một canh được làm xong. Đường Vy cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-trong-thu-han/3737156/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.