Đường Vy ngồi xuống sofa, nước mắt cô bất giác rơi xuống. Cô thu mình, ngả người nằm xuống sofa. Cô rất buồn, buồn khi Cố Tranh nghi ngờ. Dù sao, anh cũng là người anh yêu 7 năm. 
Đêm hôm đó, màn đêm đen buông xuống, không khí lạnh ập đến. Đường Vy thu người nằm trên sofa, hai tay cô ôm chặt lấy bản thân, vì lạnh cô không thể ngủ trong tư thế thoải mái, mà luôn trong trạng thái co ro, run rẩy. Rõ ràng là đang ở trong căn hộ cao cấp, vậy mà cô cứ như đang ngủ ngoài đầu đường xó chợ vậy, thật thảm hại làm sao. 
Cạch! 
Tiếng mở cửa vang lên, tuy rất nhỏ nhưng do trong màn đêm yên tĩnh, tiếng mở cửa vẫn có thể nghe thấy một cách rõ ràng. 
Cộc cộc! 
Tiếng bước chân vang lên, tiến dần đến phía Đường Vy đang co ro trên sofa. Cố Tranh nhìn cô, đôi mắt lạnh lùng không còn, thay vào đó là sự buồn bã kèm theo sự thương xót. 
Cố Tranh ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt còn vương trên khoé mắt cô. 
" Đường Vy! Nếu em không phải là con gái của bà ta thì tốt quá. Nhưng ông trời thật chớ trêu ". 
Cố Tranh hướng đôi mắt thâm tình về phía cô. Anh yêu cô sao? Phải. 7 năm qua ở bên cô, anh đã đem lòng yêu cô. Dù biết điều này không nên, nhưng anh vẫn kìm được lòng mình, trái tim anh không nghe lời anh, trái tim anh đã bị cô chiếm chọn. 
Nhưng vậy thì sao? Cô là con gái của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-trong-thu-han/3681635/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.