Vừa nói cậu vừa điên cuồng dùng dây chối hai tay Tuấn Phong lên đầu giường. Khi tức giận, cậu thật sự rất mạnh, mạnh đến mức Tuấn Phong dùng tất cả mọi cách vùng vẫy vẫn không thoát khỏi. Nó hoảng sợ nhìn Hoàng Tiến hiện tại như một con ác ma muốn nuốt chọn mình. Miệng chưa kịp hô lên đã bị một chiếc khăn bịt lại. Giờ Tuấn Phong vô lực thật rồi.
Hoàng Tiến ngồi trên cơ thể vô lực đang ra sức vặn vẹo của Tuấn Phong mà thì thầm bên tai. - Chẳng phải mày thường ngày mạnh mẽ lắm à. Sao hôm nay nằm dưới thân tao lại như thế này. Ồ, khóc rồi sao?
Hoàng Tiến liếm khô đi dòng nước mắt của Tuấn Phong. Có lẽ đây chính là lần đầu tiên trong đời cậu nhìn thấy Tuấn Phong khóc, lòng bỗng nhói lên. Cậu ôm lấy Tuấn Phong cùng rơi nước mắt. - Phong à, sao mày chẳng bao giờ hiểu được lòng tao. Mày có biết, tao đã yêu mày, yêu mày từ rất lâu. À, nực cười thật phải không, có lẽ mày sẽ không tin. Tao đã yêu mày từ rất lâu rồi, chỉ là không biết yêu từ khi nào.
Ngay lúc này trái tim Tuấn Phong đã thật sự tan nát rồi. Nó bất động nhìn thấy bờ vai đang run lên của Hoàng Tiến, chẳng lẽ trước giờ nó thật sự đã vô tình đến vậy sao. Nó chưa từng hiểu con người kia muốn gì. Nhưng đối với nó suốt cả cuộc đời nó sẽ không biết.
Tuấn Phong cảm thấy mình thật sự có lỗi nhưng chưa đến mấy phút thì nó đã nổi giận. Lớp áo nó đã nhăn nheo bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-trong-sang/1318247/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.