Edit + Beta: rosielilies_
______
Úc Dương có chút hoang tưởng mà nghĩ, cậu có được nhiều tin nhắn phản hồi của đối phương như vậy, đây hẳn là một chiến tích đáng tự hào.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Trình Dã ngơ ngẩn mà nhìn màn hình điện thoại.
Trên màn hình hiển thị rất nhiều tin nhắn, một người cho dù dài ngày không nhận được phản hồi từ đối phương, nhưng vẫn cứ đều đều gửi tin bắt chuyện.
Cho dù là hỏi bài, cũng là có ý khác, hiển nhiên là vì muốn nói chuyện nên mới nhắn.
Nửa tháng qua, người duy nhất giữ liên hệ với cậu, là một cô gái xa lạ không quen biết.
Khó trách người trượt ván đều mang theo chút nghĩa khí giang hồ.
Rất giống với...... Úc Dương.
Trượng nghĩa, chính trực, đơn thuần vô hại.
Nghỉ hè quá dài, Úc Dương suốt nửa tháng bị phong ấn tại nhà vùi đầu vào học, suýt nữa thì quên mất mình vẫn còn là giáo bá.
(Xin lỗi vì tính tình bất ổn, nhưng mà dùng cho hợp thì phải thay đổi giữa hai từ trùm trường và giáo bá, có lẽ các chương trước đọc là giáo bá, chương này lại trùm trường thì hơi kì, hay thậm chí một chương dùng đan xen cả hai, nhưng mà để cho hợp theo ý editor thì đành phải vậy T^T dù đọc có hơi bị không đồng nhất.)
Khoảnh khắc bốn người bước vào cổng trường, học sinh xung quanh dù cho có đông tới mức chen chúc như nào đi chăng nữa thì cũng đều nhanh chóng nhường ra một đoạn đường.
Úc Dương trong miệng ngậm kẹo mút, phong thái rất đỗi tự nhiên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tren-mang-cua-giao-ba-lat-xe-roi/505178/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.