Mùa đông ngày ngắn đêm dài, bên ngoài trời đã tối đen.
Trong phòng vang vọng tiếng khóc khàn khàn, còn cả từng tiếng hừ nhẹ vì sảng khoái.
Chiếc giường vang lên tiếng cót két theo từng trận đong đưa, đôi cẳng chân trắng nõn thon dài của Lâm Đông Đông khoát lên vai Tưởng Hải Dương, lắc lư theo từng nhịp thúc dữ đội của hắn.
Lâm Đông Đông đã bắn ba lần, cơ thể bây giờ rất mẫn cảm.
Mặc dù cậu đã bắn ba lần, nhưng đây mới chỉ lần hiệp thứ hai của cậu với Tưởng Hải Dương.
Xong hiệp thứ nhất Tưởng Hải Dương vẫn còn thòm thèm chưa thỏa mãn, hai người lâu lắm mới được thân thiết một phen, một hiệp làm sao đủ.
Tinh dịch của Lâm Đông Đông có hơi loãng sau khi bắn ra ba nháy, nhưng lỗ nhỏ mới bị đâm bắn một lần vẫn đang ở trạng thái tốt nhất, mỗi lần hắn đâm ngón tay vào, lỗ nhỏ sẽ ngay lập tức xoắn chặt hắn.
Cho nên Tưởng Hải Dương đã dùng hết kỹ thuật dụ dỗ cậu hôn cả người từ trong ra ngoài, cứ thế bắt đầu hiệp hai.
"Ư... ha, ưm..." Lâm Đông Đông đong đưa theo từng cú thúc, tiếng nức nở cũng bị đâm đến vỡ vụn.
Eo cậu bị siết chặt, mông bị nâng cao lên. Cảnh tượng lỗ nhỏ bị dương v*t ra vào mãnh liệt bày hết trước mặt cậu, miệng lỗ màu đỏ tươi theo từng cú đâm rút của dương v*t mà bị kéo ra nhét vào, khiến cậu triệt để mê loạn.
Cái lỗ nhỏ như vậy mà lại có thể ăn được hết cây hàng to dài của Tưởng Hải Dương.
Tưởng Hải Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thon-que/1003591/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.