Tưởng Hải Dương chỉnh lại vị trí xe, để Lâm Đông Đông ngồi lên trước, rồi hắn ngồi ở phía sau, chân dài chống hai bên, vừa vặn ôm gọn Lâm Đông Đông vào trong ngực. Hai người đội mũ lên, để phòng ngừa lỡ có ngã.
Hai người cuộn tròn ngã về phía sau, gần như nằm xuống chạm đất. Xe trượt tuyết mặc dù lớn, nhưng hai người bọn họ ngồi lên vẫn có chút chật. Nếu là trẻ con thì không thành vấn đề, hơn nữa lúc trượt xuống cũng không bị ngã văng ra.
"Chuẩn bị xong chưa?" hắn ghé bên tai Lâm Đông Đông hỏi.
Lâm Đông Đông hít sâu một hơi, sau đó gật mạnh đầu, "Rồi, đã chuẩn bị xong."
Tưởng Hải Dương cười, "Vậy chúng ta xuất phát thôi ~"
Không chờ Lâm Đông Đông đáp lời, Tưởng Hải Dương dùng tay đẩy mạnh một cái, xe trượt tuyết trượt về phía trước một đoạn ngắn, đến mép sườn dốc.
Tiếp theo, Lâm Đông Đông hét lên một tiếng kinh hãi "Áu ~", xe trượt tuyết gần như trong nháy mắt lao thẳng xuống!
Lâm Đông Đông cảm giác tim mình vẫn còn ở trên núi, mới chớp mắt mà đã trượt xuống được nửa sườn núi rồi! Tưởng Hải Dương ở phía sau ôm chặt lấy cậu, xe trượt tuyết quá nhỏ, cơ thể hai người gần như dán xuống đất.
Trước sau chỉ cách nhau có mấy giây, xe trượt tuyết không biết vấp trúng cái gì nhô trên mặt đất, trượt dài một cái, lật úp!
Hai người bị văng khỏi xe trượt tuyết, Tưởng Hải Dương ôm chặt Lâm Đông Đông không buông, lăn mấy vòng xuống gần chân núi đến chỗ dốc thoải mới dừng lại.
Khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thon-que/1003553/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.