"Đông Đông ~" còn chưa vào đến sân, Tưởng Hải Dương cất tiếng đã gọi người, "Anh về rồi ~"
Lâm Đông Đông chạy phóc ra ngoài đón hắn, vui vẻ nói, "Anh nói sẽ về trước cơm tối mà ~"
Tưởng Hải Dương thở hổn hển, nhét túi bánh trong tay cho cậu, "Lúc giao hàng xảy ra chút chuyện, bị trễ. Nhanh ăn bánh trung thu đi ~"
Lâm Đông Đông mở túi đóng gói xinh xắn ra, bên trong có tầm 10 cái bánh, "Sao nhiều vậy? Em với bà chỉ ăn thử miếng là được, còn lại anh đưa về đi."
Tưởng Hải Dương kéo cậu vào trong nhà, "Có mấy loại nhân lận, em với bà cứ ăn đi."
Bà ngoại ngồi trên giường đất hút thuốc lào, thấy hai đứa đi vào, lấy bao thuốc với nõ ra, cười nói: "Tiểu Dương về rồi à, có mệt lắm không?"
"Ngồi xe nên không mệt ạ." Tưởng Hải Dương hiểu chuyện nói, "Cháu mang mấy cái bánh trung thu mời bà với Đông Đông, có mấy loại nhân, bà ăn thử xem, mềm lắm ~"
Lâm Đông Đông mở túi cho bà xem, mắt sáng lấp lánh, "Anh ấy mang nhiều lắm."
"Nếm thử miếng là được, bà biết cháu là thằng bé ngoan." Bà ngoại hiền từ nói, "Nhiều quá, Đông Đông ăn một miếng, còn lại Tiểu Dương mang về đi."
"Không sao, đây là mời hai người." Tưởng Hải Dương vội vàng nói, "Nhà cháu mua nhiều lắm, ăn không hết. Mẹ cháu nói mang sang cho hai người một ít, bà nhanh nếm thử xem ~"
Vừa nói chuyện, Tưởng Hải Dương vừa lấy bánh ra đưa cho hai người, liên tục giục, "Nhanh nếm thử."
Bà ngoại cẩn thận bẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thon-que/1003548/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.