"Còn đi ra sau nữa là nhà vệ sinh" 
"Cảm ơn" 
"Với lại tối có cần giúp đỡ thì cậu lên trên gác gọi tôi là được" 
"Chắc sẽ không cần đâu" 
Nghĩa Nhân nhìn lên gác rồi lại quay sang nhìn cô 
"Ừm.." 
Ngọc Nhi hơi cúi đầu xuống 
"Vậy.. Nếu không còn gì nữa thì.." 
"Đi ngủ thôi?" 
"Ok, ngủ ngon" 
"Ngủ ngon" 
"À quên nữa" 
Ngọc Nhi nói 
"Sao vậy?" 
"Để tôi lấy cục sạc cho cậu" 
"Àa.." 
Nhân gãi đầu ngại ngùng 
"Vậy thì làm phiền cậu rồi" 
"Không sao" 
Nói rồi Ngọc Nhi phi thẳng lên gác để lấy rồi lại tức tốc chạy xuống 
"Bị bệnh mà tăng động dữ" 
"Ờm.. Chạy vậy cho ra mồ hôi đỡ sốt" 
"Cũng hay" 
Nhân nói tiếp 
"Vậy không còn gì nữa thì đi ngủ thôi, chúc ngủ ngon" 
"Okay, ngủ ngon" 
... 
Sáng hôm sau 
"Chuột ơi" 
Chuột là tên ở nhà của Ngọc Nhi nhưng trùng hợp thay đó cũng là tên của Nghĩa Nhân khi ở nhà. Theo phản xạ tự nhiên, cậu mắt nhắm mắt mở xỏ dép đi ra xem ai là người kêu cửa 
"Ai vậy?" 
Nghĩa Nhân ra chào hỏi 1 cách bất cần đi theo đó là 1 chất giọng ngái ngủ 
Bỗng dưng 
"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa" 
Cả hai đồng thanh hét to 
"Cậu/Cô là ai?" 
Ngọc Nhi ở trên gác dường như nghe được tiếng động lao xuống mặc trên người bộ pijama, trán thì dán miếng hạ sốt, chưa kể kiểu tóc mullet layer rối tung rối mù làm bộ dạng của cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thoi-nien-thieu-cua-toi/3731151/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.