Trong khi nó bị lôi đi thì ba người kia lập tức
đứng dậy đi tìm khắp nơi, khắp ngõ ngách trong trường và rồi Chi phát hiện
nó…Chi la lên cho hai người kia lại:
-Thắng, Phúc ơi! Tui thấy bà Như rồi! Bên đây
nè!
Thắng và Phúc chạy lại gương mặt mệt mỏi thở không
ra hơi, Phúc đến gần và đứng sau lưng nó và hỏi:
-Như! Có chuyện gì vậy? Sao bà bị lôi ra đây?
Nó như sắp nấc lên nhưng lại kìm lòng rồi nói:
-Tui không sao! Mấy người vào lớp trước đi tui
vào sau.
Chi thấy vậy liền đi lại đứng trước mặt nó và lấy
tay nâng mặt nó lên rồi Chi hét trong hoảng hốt:
-TRỜI! Sao mặt bà lại sung lên vậy nè? Nói tui
biết đí, là ai? Ai đã làm bà ra nông nỗi này?
Nó chỉ biết lắc đầu bảo:
-Không có gì!
Thắng thấy vậy liền đi lại và nói:
-Thôi thì bây giờ vào phòng y tế trước rồi tính
tiếp. Đứng đây cãi nhau cũng không giả quyết được gì!
Rồi cả ba người dắt nó vào phòng y tế…Sau khi băng
xong vết thương và cũng may chỉ là vết thương ngoài da, cô y tế bảo nó nằm nghỉ
rồi để Chi ở lại chăm sóc nó còn Phúc và Thắng lại bị bắt lên lớp học tiếp…
Lúc này, thấy vắng người Chi mới hỏi nó:
-Nói tui biết! Ai là người đánh bà ra nông nỗi
này?
Nó không trả lời chỉ lắc đầu nguầy nguậy vì nó
có nói ra thì càng gây thêm thù với Hân mà thôi…
Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thoi-cung-hoang-dao/2139804/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.