Chương trước
Chương sau
Mấy ngày nay vì chuyện của Ân nên tâm trạng nó không vui cho lắm! Đang nằm trong chiếc chăn ấm áp nó cảm nhận được có một bàn tay có ý định kéo chiếc chăn mềm mại ra khỏi nó, theo phản xạ nó cuộn chiếc chăn chặt hơn nhưng hình như cái bàn tay đó không có ý định dừng lại thì phải, nó càng cuộn chặt thì bàn tay đó lại đi chuyển nhè nhẹ cái gì đó trong lòng bàn chân, nó thầm mỉm cười vì mức độ ngốc nghếch của người đó. Bởi lẽ, ở chung nhà với nó lâu mọi người ai cũng biết nó không biết nhột. Chủ nhân bàn tay đó không thấy nó nhúc nhích liền đổi phương pháp la hét để tra tấn lỗ tai nó:

-Á...Á...Á! Chị hai dậy lẹ lên! Mẹ lên tới kìa!!!

Nó nghe xong liền bật dậy và cười sằng sặc trước thái độ nổi điên của Triệu An. Bé Triệu An thấy nụ cười đắc ý của chị mình liền lấy cái gối ôm đập vào người nó tới tấp, vừa đập vừa tuông ra lời đe dọa:

-À ha! Hai chơi xấu nhá! Dậy rồi mà còn nằm đó để em la khan cả họng! Hai sẽ biết thế nào là lễ độ khi đụng vào em! He he he!

Nói rồi Triệu An bó đi xuống lầu để nó mặt nhăn nhó vì những cái đánh bằng gối làm nó ê ẩm và tiện thể nó lặp lại câu nói của em trai mình rồi bật cười trông giống người không bình thường. Sau đó nó đi vào toilet, chải tóc cho gọn gàng, xếp mền gối lại và đi xuống lầu.

----Ở dưới lầu----

Mẹ nó gọi to:

-Bé heo! Dậy chưa con?

Nó vừa bước xuống vừa đáp:

-Con dậy rồi đây! Mẹ đừng gọi nữa!

Mẹ nó giật mình vì không thấy nó mà nghe tiếng trả lời bèn im lặng chờ con gái xuống! Nó sau khi đáp xong liền chạy vọt xuống bàn chuẩn bị ăn sáng thì bị thằng em trai gạt chân mém té, nó quay lại trợn con mắt hai mí của nó lên nhìn thằng em rồi đi tiếp, về phần Triệu An bị chị mình trợn măt lên nó thấy sông lưng hơi lành lạnh rồi cũng đi ra bàn chuẩn bị ăn sáng.

*Buổi sáng kết thúc một cách êm xuôi rồi đến buổi trưa cũng thế. Nhưng, có một sự kiện giật gân xảy ra vào buổi chiều và buổi tối. Đó là.....

Nửa ngày của nó trôi qua nhanh chóng và dược nó chốt lại bằng một giấc ngủ đến tận 3h40 chiều. Nó uể oải ngồi dậy và chuẩn bị đồ đi tắm, sau khi tắm xong thấy còn sớm nên nó lên yahoo để trò chuyện cùng Chi...:

-Tiểu quỷ: hé lô bạn yêu dấu!

-Dâu devil: ờ...! Chuyện của bà với Ân sao rồi?

-Tiểu quỷ: thôi! Đừng nhắc nữa! Đau lòng thêm hic hic...

-Dâu devil: ờ hông nhắc thì hông nhắc 

-Tiểu qủy: Hôm nay tui bị thằng em chơi xỏ 

-Dâu devil: Sao? Bớt nóng! 

-Tiểu quỷ: Thì hồi sáng nó kêu tui dậy, tui dậy rồi mà muốn xem nó định làm gì nên nằm luôn!

-Dâu devil: Sao nữa?

-Tiểu quỷ: Thì nó lấy cái gì ý ngoáy vào chân tui, mà bà biết tui đâu biết nhột là gì! Nên nó mới đổi phương án la, hét để tra tấn lỗ tai tui, tui ngồi dậy thấy mặt nó đỏ như bị sốt, tui cười lăn lộn cai nó lấy gối đánh tui rồi buông ra câu đe dọa...

-Dâu devil: Câu gì?

-Tiểu quỷ: Nó kêu tui dám đụng vào nó nên nó sẽ cho tui biết thế nào là lễ độ!

-Dâu devil: Ghê vậy ta! Nó dữ quá à!

-Tiểu quỷ: Nó không dữ thì ai dữ?

-Dâu devil: Thì chị nó!

-Tiểu quỷ: Grừ! Muốn chết à!

-Dâu devil: Không...không phải :D hết chưa?

-Tiểu quỷ: Chưa! Kể tiếp nè!

-Dâu devil: ùm! Lẹ đi "hồi hộp" quá!

-Tiểu quỷ: Thì tui đi xuống lầu nó gạt chân tui mém té cái tui quay lại nhìn nó thấy mặt nó tỉnh bơ như không làm gì nên tội vậy á! >”

-Dâu devil: Giả nai ghê nhỉ :D vậy là chị hai nó có đối thủ rồi!

-Tiểu quỷ: Hứ...! Cứ chờ xem he he!~

-Dâu devil: Định làm gì đó cô nương?

-Tiểu quỷ: kệ tui! Nó sẽ phải sợ tui thôi he he!

-Dâu devil: Haizz! Có gì thì nương tay tí nó là em bà đó!

-Tiểu quỷ: Biết rồi mà!

-Dâu devil: hihi! Thôi bye bà nha!

-Tiểu quỷ: ukm bye!

          Dâu devil is offline....

Sau khi Chi offline nó cũng tắt máy và đi xuống lầu, nó có cảm giác điều gì đó kinh khủng lắm sắp xảy ra! (đoán đúng ùi ^^) Nó cẩn thận nhè nhẹ xuống lầu và không thấy ba mẹ đâu chỉ thấy cái đống bừa bộn quanh nhà, nó há hốc mồm nhìn bãi chiến trường, nào là báo vứt lung tung trên ghế, lon nước, thức ăn,...

Nó nhìn được tờ giấy để trên ti vi “Khi con ngủ dậy, dọn dẹp cái đống này dùm mẹ, ba mẹ chở Triệu Ân đi siêu thị. Yêu bé heo nhiều!” nó đọc xong mà mắt long lanh nước đúng là số khổ mà! Nó bèn lủi thủi dọn dẹp gần 3 tiếng mới xong đống đồ đó, bụng nó lại biểu tình dữ dội nên nó lục mì ăn liền trong tủ nấu nước rồi chén sạch. Chén xong nó nằm nghỉ cùng lúc đó ba mẹ nó và em trai nó về mặt nó bắt đầu biến sắc cơn thịnh nộ bùng dậy nó đứng giữa nhà cuối đầu xuống à khoanh tay lại, mẹ nó thấy lành lạnh sống lưng đánh liều lên tiếng:

-Ch...ào bé heo của mẹ! – nói xong mẹ cười tươi như bông

Nó ngước mặt lên đằng đằng sát khí và quát lớn:

-MỌI NGƯỜI HAY QUÁ HA! ĐI CHƠI CHO ĐÃ RỒI BẮT CON DỌN DẸP! BỘ CON LÀ OSIN KHÔNG CÔNG CỦA MỌI NGƯỜI HẢ? TRẢ TIỀN CÔNG ĐI CHỨ!

Vì âm thanh quá lớn nên ai cũng bịt tai lại tránh bị thủng màng nhỉ rồi cố gắng vọt thật lẹ trước khi có bão....

Còn nó thì mặt hầm hầm đầy sát khí chỉ im lặng lên phòng và không nói gì...!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.