<tbody>Cô đâu dám nói buổi xem mặt bị tên nhóc Nhược Phi dở hơi biết bơi kia phá tan nát hết rồi, chỉ thầm mong Chủ Nhiệm không truy cứu nữa thôi. Chủ Nhiệm hiển nhiên chưa thấy phản hồi gì từ bên kia nên chỉ tự biên tự diễn: “Bố mẹ cậu ta đều là quan chức, điều kiện của cậu ta cũng rất tuyệt, Tiểu Hạ, em đừng có bỏ lỡ cơ hội trời cho này nha.
Em cũng hai mươi tám rồi chứ ít ỏi gì, không lấy chồng thì định làm “gái già” hay sao? Bố mẹ em đều là bạn tốt của chị, họ đã ủy thác em cho chị, chị cũng đã tận lực rồi, sao lại không thành chứ? Em đấy, đừng có mà đòi hỏi cao quá, kết hôn là phải thực tế, cái gì mà “Tình yêu sét đánh” ấy, chỉ hợp với lũ trẻ thôi. Nếu như đối phương không gọi điện thì em chủ động gọi cho người ta. Nhớ lúc xưa chị………”
“Chủ Nhiệm! Em sẽ cố gắng ạ!”
Tiểu Hạ vừa thấy Chủ Nhiệm lại ca bài “Năm tháng thanh xuân tràn đầy sinh lực” muôn thuở, liền vội vàng cắt đứt lời của chị ta.
Đúng là cô đã ngót nghét hai mươi tám tuổi rồi, cho dù có dùng mỹ phẩm cao cấp, chăm đi spa hay thường xuyên đi tập thể dục thẩm mỹ thì mấy thứ son phấn hay bài tập ấy cũng chỉ giúp khuôn mặt cô tươi tắn lên mà thôi chứ hoàn toàn không thể bì nổi với lứa tuổi hai mươi tràn trề nhựa sống như lũ học trò của mình được. Bố mẹ Tiểu Hạ tuy sống khá thoáng nhưng thấy con gái bảo bối cứ mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thi-ra-am-ap-nhu-vay/81288/chuong-6.html