<tbody>Tiểu Hạ nhớ năm mình mới hai mươi tuổi vẫn chỉ là một cô sinh viên ngây thơ yếu đuối, nào có được như Chu Cầm vừa suy nghĩ thấu đáo vừa dám nghĩ dám làm. Nếu đổi lại là cô vào năm đó, sau khi nghe Chu Cầm nói vậy, nhất định sẽ nuôi giận đi tìm bạn trai cãi một trận long trời lở đất, song, cô đã hai mươi tám tuổi rồi.
Cho dù bản chất vẫn là cô gái ngây thơ yếu đuối nhưng cô đã hai mươi tám rồi. Cô hoàn toàn hiểu thấu tâm tư của một cô bé hai mươi tuổi và biết phải đỡ đòn thế nào để chặn đứng đường đạn công kích của đối phương.
Tuy cô không có sắc đẹp rạng rỡ như lứa tuổi thanh niên, cũng không có dũng khí liều lĩnh bất chấp tất cả, nhưng bù lại cô có một bộ óc sáng suốt lý trí, có thể đọc được tâm tư của người đối diện. Cô thừa biết mục đích của Chu Cầm là gì nên luôn nhắc nhở mình phải tỉnh táo nhưng giây phút nhìn thấy bức ảnh đó, cảm giác đau thấu tâm can vẫn bóp nghẹt trái tim cô. Không khí xung quanh như loãng đi, cô ngồi trong xe, tay run rẩy nắm vô lăng, loay hoay mãi cũng không thể khởi động được xe, nước mắt không kìm được cứ rơi lã chã….
Thẩm Nhược Phi, cậu thật sự lừa tôi sao?….
8:00 PM
Tiểu Hạ ngồi trong nhà bần thần cả buổi, mãi mới run rẩy cầm điện thoại gọi cho Nhược Phi. Chuông đổ một lúc lâu vẫn không thấy Nhược Phi bắt máy, cô không biết mệt tiếp tục gọi cho kỳ được. Giờ đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thi-ra-am-ap-nhu-vay/1851840/chuong-86.html