<tbody>Vẫn là thất bại sao? Rõ ràng đã sắp giành được……..nếu năm đó không đi du học, nếu ngày hôm ấy người tìm thấy cô là hắn, vậy mọi chuyện sẽ tiếp diễn ra sao?
Song, tất cả đã quá muộn……
Hai người họ rời khỏi, bữa tiệc lại quay trở lại trạng thái ban đầu. Dù những người khác cố ra vẻ không quan tâm tới Tiểu Hạ, nhưng ánh mắt như muốn tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân của họ, chốc chốc lại liếc sang phía bên này khiến cô cảm thấy như có kiến bò trong bụng. Tiểu Hạ hoàn toàn chẳng để tâm Uông Dương sẽ bị “trừng phạt” như thế nào, uống hết cốc rượu xong, cô mới cảm thấy người ấm áp lên đôi chút. Men rượu khiến cô lâng lâng, cô uống hết cốc này đến cốc khác, song, dẫu cho có uống thứ gì thì miệng cô vẫn cứ đắng ngắt như cũ. Nhược Phi cuối cùng cũng không chịu nổi, với tay giằng lấy cốc rượu, khuyên nhủ cô: “Tiểu Hạ! Đừng uống nữa, nếu cứ như vậy sẽ biến thành trò cười cho người khác đó!”
“Nhưng tôi vốn dĩ là trò cười cho thiên hạ mà……..không phải sao?”
Tiểu Hạ cười giễu cợt nhìn Nhược Phi, ánh mắt lạnh lùng, phảng phất như muốn đối chọi với mọi điều tiếng của thế gian. Nhược Phi cảm thấy tim mình như bị cứa một đường dài rướm máu, đau đến không thể thốt lên lời. Cậu chỉ biết đứng đó, trân trối nhìn Tiểu Hạ nói cười với Trần Duyệt rồi đi vào toilet, sau đó bước ra, cuối cùng là biến mất trong đám đông.
Phù! Cuối cùng cũng thoát được ra ngoài! Buồn quá đi mất……….
Đứng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thi-ra-am-ap-nhu-vay/1851825/chuong-71.html