Tiểu Hạ nhìn Nhược Phi đang đổ mồ hôi nhễ nhại trên sân, tiếng nói càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng phiền muộn. Cô không hiểu tại sao mình lại vô cùng bận tâm khi nghe thấy người khác nói Nhược Phi đã có bạn gái, luôn có cảm giác như vật luôn thuộc về mình, nay bị người khác cướp mất vậy
Thẩm Nhược Phi…….
Cô rốt cuộc bị sao rồi?
Nhược Phi có bạn gái, tu tâm dưỡng tính là tâm nguyện bấy lâu nay của cô, sao khi biết cậu có bạn gái thì lòng lại chua xót, luôn cảm thấy như ai đó lấy đi mất một phần của mình như vậy? Rốt cuộc là tại sao?
Cô nghĩ đến Nhược Phi mà lòng rối bời, cũng chính lúc này, sân bóng bỗng loạn cả lên!
Các cầu thủ ngừng thi đấu, rất nhiều người bổ nhào ra sân, như có chuyện gì hệ trọng đang xảy ra vậy! Tiểu Hạ sực tỉnh, chỉ nhìn thấy Nhược Phi đột nhiên ngã xuống, đau đớn, ôm chặt lấy mắt cá chân.
Đầu cô trống rỗng, toàn thân mềm nhũn, mắt cay cay. Cô hoảng hốt chạy vào giữa đoàn người, hét lên: “THẨM NHƯỢC PHI! CẬU CÓ SAO KHÔNG?”
“Chị đến rồi…….”
Nhược Phi yếu ớt nhìn Tiểu Hạ mỉm cười, bờ môi trắng bệch, khiến Tiểu Hạ đau lòng suýt khóc. Nam sinh phạm lỗi không ngớt rối rít van xin, lo lắng tới sắp phát khóc, nhưng Tiểu Hạ lúc này không còn tâm trạng nào mà an ủi cậu ta. Cô trừng cho cậu ta một cái, kêu đám nam sinh đỡ Nhược Phi đến bệnh viện, thi đấu cũng kết thúc bất phân thắng bại.
*
“Bác sĩ…….là anh?”
Tại bệnh viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thi-ra-am-ap-nhu-vay/1851797/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.