<tbody>Sau đó, ngoài đọc sách ra, cậu còn đứng trước cửa phòng học, hết lẩm nhẩm làm bài tập lại lôi dây ra nhảy thịch thịch. Cô chủ nhiệm cuối cùng cũng không thể nào nhịn nổi nữa liền xông ra khỏi phòng, định nói cậu cái gì đó, nhưng cậu lại nhanh nhẹn ra tay trước, dùng ánh mắt long lanh, đáng yêu vô cùng nhìn cô giáo, nói là mẹ dặn phải về cùng Tiểu Hạ, lúc cậu đợi cô thì phải học bài, không được lãng phí thời gian.
Nhìn đứa trẻ cao chưa tới eo của mình nhưng lại ngoan ngoãn ham học, cô chủ nhiệm cũng hết tức giận, bãi bỏ hình phạt cho lớp Tiểu Hạ sớm hơn dự kiến. Kết thúc ngày tháng tù túng, Tiểu Hạ hưng phấn mà nghi cảm hỏi Nhược Phi sao có thể làm được như vậy, Nhược Phi chỉ mỉm cười: “Tôi chỉ nhắc nhở cô giáo lớp bà là bản thân cô ấy cũng đang lãng phí thời gian mà thôi!”
“Á?” Tiểu Hạ không hiểu!
“Không có gì…….. Bà được thắt khăn quàng đỏ rồi à?”
“Đúng thế! Đẹp không?”
“Xấu chết được!”
“THẨM NHƯỢC PHI!”
Từ sau vụ “Mĩ nhân cứu anh hùng” tình bạn giữa Tiểu Hạ và Nhược Phi ngày càng gắn bó keo sơn. Hai đứa đều lộ ra bản chất là những đứa trẻ ngang bướng, ưa nhộn, nhưng đứa thì dùng sự ngoan ngoãn khéo léo che đậy, đứa thì lạnh lùng chín chắn phô bày.
Công việc của pa pa và chú Thẩm vô cùng bận bịu, tay nghề nấu nướng của má-mi lại không tốt, cho nên Tiểu Hạ thường vác bát sang ăn chực nhà dì Vương Tuệ!
Năm lớp 2, được cô giáo phong làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thi-ra-am-ap-nhu-vay/1851795/chuong-41.html