Trên đường trở về, Tống Duy ngồi ở chỗ của mình dựa vào cửa sổ, khuôn mặt hận không thể chôn vào trước ngực mình giấu đi.
Phó Thời Thiêm liền tiến sát tới bên cạnh cô. Ông cụ Phó quay đầu lại nhìn lấm lét, " không tệ, không tệ. "
Khuôn mặt Phó Thời Thiêm hơi tái, " cái gì không tệ? "
" chuyện giữa những người trẻ tuổi các cháu, ông cũng không muốn nói nhiều. Cháu để ý Tiểu Duy một chút, coi chừng con bé lại nôn nghén. "
Phó Thời Thiêm liếc mắt nhìn sang Tống Duy. Mới vừa rồi còn to gan như vậy, lúc này lại núp ở đó không nói lời nào. Phó Thời Thiêm nhẹ lau khóe miệng, luôn cảm thấy giữa răng và môi đều không khớp như bình thường.
Tống Duy làm ra vẻ như đang ngắm cảnh, ngó ra bên ngoài. Ông cụ cười khẽ mở miệng, " phải đi khám thai rồi nhỉ? Lúc sinh Liễu Liễu, Tiểu Duy đã chịu đủ đau khổ rồi. Lần mang thai này, cứ để lão Tam bồi thường lại đầy đủ cho cháu. "
Phó Thời Thiêm nghe nói như thế, liền cảm thấy không thoải mái, đáp trả một câu, " Liễu Liễu khi đó, không phải là để cho lão Ngũ sao? "
" nhưng cháu cũng là cha ruột của đứa bé, làm sao có thể nói là không liên quan được? "
" ông nội! " Phó Thời Thiêm cũng không tiện nổi cơn ở đây. Lời này thật sự là...... quá khó nghe rồi. Huống chi khi đó, ông cụ so với anh còn tuyệt tình hơn, bây giờ thì ngược lại ở ngay trước mặt Tống Duy giả bộ làm người tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778287/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.