Chử Đồng ngược lại mù mờ không hiểu được ý nghĩ của anh *, cô giơ tay vỗ nhẹ sau lưng Giản Trì Hoài, " anh làm sao vậy? "
" không sao cả, chỉ muốn ôm em. "
" anh đã ghé qua bệnh viện chưa? " Chử Đồng ngay sau đó liền hỏi.
Cánh tay Giản Trì Hoài buông lỏng, ánh mắt nhìn chằm chằm Chử Đồng, " ghé qua rồi, thấy em đang ở trong đó, anh liền đi ra. "
" Bàng Tô gọi anh tới, nếu anh đã đến cửa phòng họp, tại sao không đi vào luôn? "
" vậy nếu đã gọi anh tới, em thế nào so với anh lại đến trước một bước? "
Chử Đồng nhẹ mím môi, " bởi vì em cũng không muốn để anh đến bệnh viện. " " tại sao? "
" ông xã, lẽ ra so với trong tưởng tượng của em thì anh còn mạnh mẽ hơn nhiều, em cũng luôn tin chắc là như thế. Nhưng mạnh mẽ cũng không chứng tỏ rằng anh có thể để cho người ta xát muối lên vết thương của mình. Mẹ đã ra đi rồi, chúng ta đều cần thời gian để bình phục. " Chử Đồng tựa vào trán của Giản Trì Hoài, hai tay thân mật véo tai của anh, " chuyện của Bàng Tô cũng không khó giải quyết, giao cho em là được rồi. "
" em giải quyết rất tốt, anh cũng rất yên tâm. "
Giản Trì Hoài nắm bàn tay nhỏ bé của cô, không có nói thêm câu gì, lái xe trở về Bán Đảo Hào Môn.
Nhà họ Phó.
Tiếng khóc của Liễu Liễu đơn giản có thể sử dụng câu " trời đất kinh hoảng quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778275/quyen-3-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.