Giản Trì Hoài quay trở lại trước mặt cô ta, " cách giờ học còn sớm, vào đi. "
" trong phòng trống rỗng, ngồi cũng không thoải mái, tôi vẫn nên ngồi chờ ở ngoài thôi, nhìn mọi người đánh cầu trong sân, tốt vô cùng. " Một tay Bàng Tô chống cằm, hướng Giản Trì Hoài liếc nhìn, " giáo sư Giản, có phải Đồng Đồng đối với tôi hiểu lầm rất sâu hay không? "
" không có, sau khi trở về cô ấy đã nghĩ thông, cũng cảm thấy rất ngại ngùng. "
Bàng Tô mỉm cười gật đầu, " vậy thì tốt rồi, hy vọng chúng tôi sau này vẫn còn có thể làm bạn bè. "
Giản Trì Hoài mỉm cười, cũng không hề trả lời. Đây là chuyện giữa hai người phụ nữ các cô, anh không làm chủ được.
Nhà họ Phó.
Phó Thời Thiêm như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm con gái đang đi tới đi lui trong phòng khách. Những ngày mới đầu, thật là khổ không thể tả. Anh mỗi ngày đều vượt qua trong tiếng khóc khàn giọng của Giản Bảo Bảo, may nhờ Tống Duy còn có thể dỗ được con bé. Dần dần, thời gian con gái khóc lóc càng ngày càng ít.
Mà chỉ có như vậy, Phó Thời Thiêm mới có thể dành thời gian suy nghĩ đến chuyện khác. Nói ví dụ như, Chử Đồng.
Ban đầu, anh đào một cái hố sâu như vậy, không tiếc lôi cả con gái của mình vào cuộc, mới thấy được một chút hiệu quả. Chỉ là giữa Giản Trì Hoài và Chử Đồng, hầu như không hề bị ảnh hưởng bao nhiêu cả, vẫn ngày ngày ở bên cạnh nhau.
Cũng không lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778270/quyen-3-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.