Phó Thời Thiêm thật sự không sợ phải đi chuyến này. Bọn họ làm việc theo pháp luật, vào đồn cảnh sát cũng không quản được anh. Lại nói đây cũng không phải là chuyện ván đã đóng thuyền. Cái túi này dù sao cũng vẫn là của Chử Nguyệt Tình. Chỉ bằng cô, cũng không sợ tự bê đá lên đập vào chân của mình.
Chử Nguyệt Tình ở bên ngoài nhìn thấy Phó Thời Thiêm bị bắt đi, trái tim đang treo lơ lửng giữa không trung, tiếng trống bùm bụp trong lồng ngực lúc này mới dừng lại. Cô trốn ở đằng sau một thân cây ngô đồng cao lớn. Đoàn người lần lượt lên xe. Cô vỗ nhẹ lên ngực của mình. Doạ chết người, cô rất sợ những người đó ập vào không đúng lúc. Nếu như vậy, chẳng phải họ sẽ bắt cô ngay tại chỗ sao.
Chử Nguyệt Tình nhìn xuống đồng hồ. Sau khi trông thấy chiếc xe kia đã đi xa, lúc này cô mới xoay người bước vào một nhà hàng ở đối diện.
Bàng Tô đã gọi một bàn thức ăn. Thấy Chử Nguyệt Tình bước vào, cô ta vội vàng gọi cô tới ngồi xuống, " không cần đóng cửa đâu, lát nữa còn có người tới đây. "
" ai vậy? " Chử Nguyệt Tình nghe thấy chuyện này, không khỏi ngại ngần đứng dậy.
" cô cứ tới đây ngồi xuống trước đi. "
Chử Nguyệt Tình gật đầu đồng ý. Sau khi đi tới ngồi vào chỗ của mình, cô liền nghe thấy có tiếng bước chân đi tới cửa. Cô ngẩng đầu lên nhìn lại, thấy Chử Đồng đang tiến vào. " chị? "
Vừa trông thấy Chử Nguyệt Tình, Chử Đồng vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778250/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.