" cái gì! " Chử Đồng kinh hãi đứng bật dậy, " cô nói Nguyệt Nguyệt...... là con gái của tôi ư! "
" vâng. " Tống Duy gật đầu một cái. Trông thấy vẻ mặt khiếp sợ của Chử Đồng, trong đôi mắt kia tràn ra thống khổ, cô không khỏi đảo mắt sang chỗ khác.
Giản Trì Hoài đúng lúc đó nắm lại bàn tay nhỏ bé của Chử Đồng, kéo cô ngồi xuống lại bên cạnh mình. Người đàn ông nhẹ nhàng liếc nhìn cô, sau đó tầm mắt quay lại trên mặt Tống Duy, " tại sao cô lại biết rõ ràng như vậy? "
" từ...... từ ngày đầu tiên tôi sinh con ra, ngay từ lúc bước xuống giường, tôi liền bắt đầu tìm con của tôi, mãi cho đến khi manh mối xuất hiện ở chỗ hai người, tôi đã hao tốn rất nhiều sức lực và tâm trí. "
Khuôn mặt Giản Trì Hoài không chút biểu cảm, không hốt hoảng luống cuống như Chử Đồng, càng không tỏ thái độ khó có thể tiếp nhận, thống khổ hay khiếp sợ. Tầm mắt anh trước sau vẫn cố định trên người Tống Duy, " cô muốn tôi tin tưởng cô phải không? Một người phụ nữ không biết từ đâu xuất hiện, cầm tờ giấy xét nghiệm nhân thân chạy tới trước mặt tôi, nói đứa con gái mà tôi nuôi dưỡng suốt một năm nay là của cô ta. Hơn nữa, cô ta còn có lòng tốt nói cho tôi biết, con gái ruột của tôi đang ở đâu. Cô cảm thấy tôi sẽ tin sao? "
Bên ngoài Bán Đảo Hào Môn.
Chiếc xe ban nãy đã biến mất không còn bóng dáng. Tài xế lái xe đến bờ sông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778238/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.