Trong rừng quýt thỉnh thoảng chỉ có ánh sáng le lói chiếu vào, rất tối. Hơn nữa dưới mặt đất trong rừng ánh mặt trời rất khó mà chiếu đến. Vì vậy bùn đất dưới chân đều luôn âm u ẩm ướt. Chử Nguyệt Tình cẩn thận bước vào trong, gạt ra cành lá trước người. Cô nhẹ giọng lên tiếng, " ông chủ? "
Cô sợ trong rừng quýt còn có người khác, không dám lớn tiếng gọi tên Phó Thời Thiêm. Chử Nguyệt Tình thấy không có ai trả lời, chỉ có thể tiếp tục đi sâu vào trong.
Bước một bước ngắn rồi lại một bước dài, thật ra cũng chẳng xác định phương hướng nào cả, Chử Nguyệt Tình nhìn lấm lét bốn phía. Sau khi đi được một đoạn đường, lên tiếng gọi cũng không nghe được lời đáp lại nào cả, cô có chút sốt ruột, lại có chút khẩn trương, bước chân không khỏi dừng lại, nhìn về phía xa xa, hình như thấy có bóng người chợt xuất hiện trong tầm mắt.
Bên ngoài rừng quýt, các đồng nghiệp mỗi người đều đang bận rộn làm việc của mình. Người ban nãy quay trở lại trước bàn, " thấy không, Nguyệt Tình đi vào rồi. "
" tại sao cô ấy lại đi vào trong rừng vậy? "
" tôi nói với cô ta rằng ông chủ ở bên trong, bảo cô ta vào đấy. Cô ta cũng không chút do dự nào đi vào trong ngay lập tức. Mọi người nói xem, chẳng lẽ cô ta và ông chủ không đúng là có quan hệ sao? "
" cũng không nhất định nha, " Một người đồng nghiệp khác nói, " Nguyệt Tình trong ngày thường suy nghĩ cũng rất đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778225/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.