Chử Đồng nghĩ thầm, " đây có tính là chỉ cho phép quan lại phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn không? ". Bất quá coi như là vậy đi thì thế nào đây. Cô còn chưa phóng hoả mà. Lại nói, ngọn đèn Giản Trì Hoài kia thiếu chút nữa là bị người ta đốt mất rồi.
Nghĩ tới đây, cổ họng cô lại cuộn trào lên rất không thoải mái. Giản Trì Hoài đương nhiên lại nghĩ thế này, " bà xã của anh thấy anh bị vậy lại phản ứng dữ dội như thế, coi như là Ân Thiếu Trình gì đấy, Đường Minh Lục gì đấy mà tới phạm lần nữa, cũng đừng mơ tưởng đến gần bên cạnh cô một bước ". Tầm mắt anh rơi vào trên mặt Chử Đồng, lại thấy cô suy nghĩ đến ngơ ngẩn, giống như bị thứ gì đó bắt mất hồn vía, hai ngón tay của người đàn ông nắm lấy cằm của cô, " đang suy nghĩ đến ai vậy? "
Chử Đồng không khỏi nổi lên cảm giác chột dạ. Giản Trì Hoài vừa trông thấy thái độ không bình thường này, đôi mắt sắc bén của anh trở nên lạnh lùng, " thật sự đang nhớ đến ai đó ngoại trừ anh sao? "
Nhớ, chắc chắn là chưa tới mức đó. Chỉ là mới vừa rồi tâm trí lại bắt đầu suy nghĩ lan man không kiểm soát được. Đột nhiên bị Giản Trì Hoài nhắc nhở một câu như vậy, Chử Đồng liền hồi thần, đầu óc ngược lại xoay chuyển rất nhanh, " nhớ đến Trần Lộ. "
Khuôn mặt của Giản Trì Hoài rõ ràng dịu xuống, " nhớ cô ta làm gì? "
" anh nói đi, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778217/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.