Editor: Phong Lữ
***
Chử Đồng dừng bước, trong phút chốc không biết nên làm thế nào.
Cố Thanh Hồi khẽ ấn ấn huyệt thái dương của Chử Nguyệt Tinh: “Cô xem, cô có thể đối diện với bản thân mình như vậy, điều này chứng tỏ cô rất dũng cảm.”
“Tôi nghĩ như vậy, có gì sai sao? Hơn nữa, tôi chỉ mới nghĩ, cũng chưa làm hại cô ấy.”
Chử Đồng đứng trước cửa, cô cảm thấy chị mình thực sự quá cô đơn, ngay cả một người nói chuyện cũng không có. Chị đã nói không chỉ một lần rằng mình không bị điên, nói rằng mình bình thường, nhưng không ai tin chị. Dường như, chỉ có ở trước mặt Cố Thanh Hồi, chị mới có thể mở rộng lòng mình? Mà trên thực tế, vị bác sĩ tâm lý này thực sự mang đến cho người khác một cảm giác an toàn.
Chử Đồng nghe thấy động tĩnh ở cửa, xoay người, trông thấy Lý Tịnh Hương đã mua đồ ăn trở về. Cô muốn đi làm, trở lại phòng mình thay quần áo. Sau khi nói qua loa với Lý Tịnh Hương vài câu, Chử Đồng liền ra khỏi nhà.
Đối với Lý Tịnh Hương thì Cố Thanh Hồi cũng không mấy xa lạ, bà yên tâm vào trong nhà bếp. Đến giữa trưa, bà đi đến trước phòng Chử Nguyệt Tinh, gõ cửa vài tiếng, Cố Thanh Hồi nghe thấy tiếng động khẽ nói vọng ra: “Đến ngay đây.”
Người đàn ông mở cửa, Lý Tịnh Hương trông thấy anh đang cầm trong tay một bức tranh tô màu, đã tô được hơn phân nửa, bà rảo mắt xung quanh phòng. Cố Thanh Hồi tránh người ra: “Cô ấy đang ngủ, cũng hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778153/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.