Edit: Ying
-----
Chử Đồng có cảm giác, bản thân mình giống như bị một đôi tay bất ngờ ấn vào hồ băng lạnh lẽo, cho dù cô có cố gắng giãy giụa nhưng cũng không thoát khỏi, giống như nước tràn vào mũi, vào miệng làm cô khó chịu không thở nổi, gương mặt cô tái nhợt như tờ giấy trắng.
Cô đưa tay chỉ thẳng vào Diệp Như: “Cô nói gì?”
“Tôi biết, rõ ràng là cô không biết chuyện này, Chử Đồng, năm đó chị gái của cô cũng bán mất một quả thận.”
“Cô nói bậy!”
“Cô muốn không tin, cũng không có cách nào khác.” Diệp Như đối mặt với cô, Giản Trì Hoài ngồi ở bên cạnh, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, toàn thân dường như bao phủ một sự hung ác nham hiểm, anh kéo tay Chử Đồng. Cô lại đứng im ở đó không nhúc nhích giống như một pho tượng, người đàn ông đứng dậy, đưa tay choàng qua bả vai cô.
Diệp Như cầm túi xách bên cạnh lên, Chử Đồng thấy cô muốn rời đi, cô vùng ra khỏi vòng tay Giản Trì Hoài, tiến lên ngăn Diệp Như lại.
“Đưa bệnh án của chị gái tôi cho tôi.”
Diệp Như liếc nhìn trên bàn, sau đó hờ hững quay ra nhìn cô. Chử Đồng cầm bệnh án kia lên, tên, ảnh chụp, có cả ngày tháng năm sinh, nhóm máu đúng là có ký hiệu đánh dấu lại, rõ ràng lúc đó chỉ là một tiểu phẫu. Chử Đồng cũng nhớ, nên cô vẫn ở trường học không tới bệnh viện. Bố mẹ nói hai ba ngày là ổn, không có gì đáng ngại. Sau đó cuối tuần cô về nhà, quả nhiên là chị gái đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778135/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.