Giản Lệ Đề ở bên cạnh bật khóc: “Anh, anh đừng bắt chị Ý Duy quỳ nữa, chị ấy còn đang ốm mà.”
Giản Trì Hoài cầm ô, cảm giác nặng nề của màu lam sẫm trong mưa lại càng khiến không gian thêm bức bối. Hai tay Giang Ý Duy túm chặt ống quần của mình: “Anh Tứ, anh Tứ...”
Điểm yếu của Giản Trì Hoài là không thể nhìn thấy cô em gái Lệ Đề phải chịu khổ. Anh vẫy tay về phía Giản Lệ Đề, đợi cho con bé đi tới bên cạnh mình, anh bèn chuyển chiếc ô qua đầu nó: “Em làm loạn theo người ta làm cái gì? Mau vào nhà thay quần áo đi!”
“Chị Ý Duy không đứng dậy, em sẽ không đi vào!” Giản Lệ Đề ngang bướng nói nhưng trong hốc mắt đã đong đầy nước. Sắc mặt người đàn ông u ám, đôi mắt hẹp dài cực kỳ lạnh lẽo. Anh bất ngờ cúi xuống nắm lấy cánh tay của Giang Ý Duy, đầu ngón tay mạnh mẽ như kẹp sắt. Giang Ý Duy đau đến nỗi lập tức hét lên: “Á... Tay em!”
Giản Lệ Đề đẩy chiếc ô trên đầu mình ra, ôm lấy cánh tay Giản Trì Hoài: “Anh, chẳng phải trước đây anh cũng từng thích chị Ý Duy sao? Tại sao bây giờ có thể tàn nhẫn như vậy chứ?” Người đàn ông khẽ cau mày, một tia nhìn khó hiểu lan tràn trong ánh mắt. Anh từng thích Giang Ý Duy khi nào vậy?
Nhưng những lời này đương nhiên cũng lọt vào tai Chử Đồng, cô như bị ai đập mạnh một cái, bước chân vô thức lùi về phía sau. Những cái bóng quấn lấy nhau bỗng mờ dần đi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-tieu-thuyet/3778077/quyen-1-chuong-26-chuyen-cua-toi-anh-cho-xia-vao.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.