Victor rảo bước nhìn xung quanh, cứ mỗi bước đi anh đều để ý rất kĩ khung cảnh, nơi đây chỗ nào cũng dính bụi than, ngay cả trên các tán cây nhỏ nhất. Những bước chân đưa anh tới một con sông nhỏ nhưng đã bị ô nhiễm nặng nề, anh nhìn nó mà trong lòng liền ngẫm nghĩ, đây ắt hẳn là con sông mà Tường Vy đã nhắc đến, vậy thì chắc là căn nhà đó nằm ngay ven sông, hoặc nằm ở một vị trí có thể nhìn thẳng ra con sông ấy.
Ánh nắng trở nên ngày càng gay gắt khiến cho không khí càng thêm nóng nực và ok bức bởi giờ đã là giữa trưa, mọi người sau khi tìm kiếm cũng đã thấm mệt, sức cũng đã kiệt nên mới cùng nhau trở về xe.
Victor bước lên trên xe, hơi mát của điều hòa phả vào mặt khiến anh cảm thấy vô cùng thư thái, sảng khoái. Anh ngồi tựa lưng vào chiếc ghế da mà thở dài đầy mệt mỏi, cánh cửa xe phía sau cũng được mở ra, các chàng trai cũng bước lên, trên mặt ai nấy cũng đều lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Erena lấy tay mở chiếc cốp phía trước mặt mà lấy ra một tập giấy ướt, cô rút một tờ ra đưa cho Victor rồi đưa cả tập giấy xuống cho các chàng trai phía dưới.
- Có gì khả quan hơn không? - Cô dùng tay vặn mở chai nước được đặt bên hông cửa xe.
Victor dùng khăn ướt lau mặt rồi lắc đầu ngao ngán, cả chiếc khăn đều dính đầy bụi than nên có màu hơi xám, vậy mới thấy môi trường ở đây bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-hoa-trong-mau/2975501/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.