Chris sau khi lấy can đảm, trên môi gắng gượng nở một nụ cười thì mới dám lấy tay đẩy cánh cửa phòng bệnh sang một bên, bước chân vào trong.
Erena buông Victor rồi ngồi xuống chiếc ghế được đặt bên cạnh giường bệnh, nghe tiếng người bước vào, cả hai đều ngước mắt nhìn về phía cánh cửa.
Chris bước vào cùng với một hộp đồ ăn, nhìn hai người đó mà khẽ chẹp miệng đầy đau xót.
- Hai người đừng có mà làm tôi mệt theo nhé. - Anh nhếch mép "dặn dò", ánh mắt có phần thể hiện sự chấp nhận đầy luyến tiếc.
Victor nhìn người con trai đang đứng đó mà trong lòng có phần cảm thấy ái ngại.
- Dù gì cũng cảm ơn cậu... - Lời cảm ơn chân thành ấy của Victor khiến Chris khá bất ngờ, thật hiếm khi anh dùng cái giọng đó để nói với những người ở Unknown, ngoại trừ Erena ra.
Anh khẽ lắc đầu mà mỉm cười, ý nói Victor không cần phải quá khách khí như vậy.
Victor lúc này mới như sực nhớ ra, liền quay ngoắt sang nhìn cô gái đang ngồi cạnh mình.
- Mà sao em biết anh ở đây? Là ai đã gọi em đến thế? - Anh hỏi với giọng tò mò.
Cô khẽ lúng túng trước câu hỏi của anh, cố nhìn đi chỗ khác vì không dám đối diện.
- À... em vô tình thấy Justin Tr thôi... - Cô ngập ngừng trả lời một cách nhỏ nhẹ.
- Sao? Em làm gì ở bệnh viện? Em đau ở đâu à? - Victor lập tức lo lắng vô cùng, vì cử động nhiều nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-hoa-trong-mau/2975478/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.