Sáng ngày hôm sau, ánh nắng ban mai đã chiếu qua tấm rèm, lọt vào trong phòng cô. Cô mơ màng tỉnh giấc, đầu vẫn còn hơi lâng lâng do hôm qua uống hơi nhiều.
Hôm qua đã xảy ra chuyện gì nhỉ, cô hoàn toàn không nhớ gì hết. Ngồi dậy và tựa vào đầu giường, mắt nhìn ra cửa sổ, cô lại như đang nghĩ gì đó.
Thứ duy nhất mà cô nhớ về tối qua, chính là lí do khiến cô phải tới đó. Là Alpha, chính người đàn ông ấy đã khiến cô phải suy nghĩ nhiều như vậy. Dường như không thể gạt anh ra khỏi suy nghĩ, anh như đã là một phần trong tiềm thức của cô.
Sao anh ta lại đối xử với cô như vậy, những gì anh ta làm với cô đâu giống như một người đang thi hành nhiệm vụ?
Câu hỏi ấy lại xuất hiện trong đầu cô một lần nữa. Không những vậy, mỗi lần nghĩ về anh ta, lồng ngực bên trái của cô lại cảm thấy thổn thức, cảm thấy một thứ gì đó thật đặc biệt...
Bỗng nhiên có tiếng mở cửa, cô giật mình quay lại nhìn, thì ra đó là anh đã mang một bát canh vào cho cô. Anh đưa mắt nhìn cô khi thấy cô ngồi đó, nhưng cũng chỉ đặt bát canh lên bàn rồi dặn dò cho qua:"Bác Lâm nấu canh giải rượu cho tiểu thư, tiểu thư mau uống." rồi quay lưng bỏ đi.
Cô bất giác mở miệng, níu kéo anh lại...
- Alpha...
Anh ngạc nhiên, liền đứng lại, quay lại nhìn cô, lắng nghe xem cô sẽ nói gì.
- Chúng ta... nói chuyện chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-hoa-trong-mau/2975401/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.