Anh tận mắt nhìn cuộc "mây mưa" đó suốt mấy tiếng đồng hồ, họ thay phiên nhau lao đến xâu xé con mồi ấy, nghĩ ra đủ kiểu tra tấn, đủ các tư thế cứ thế hành hạ thân xác cô.
Tiếng gào thét của cô vẫn có vang vọng khắp căn nhà hoang, chúng chẳng cho cô nghỉ lấy nửa phút, nhưng anh vẫn chẳng thể khiến anh mủi lòng thương, ánh mắt vô cảm anh nhìn về phía cô ta vẫn không hề thay đổi.
Mặt trời và mặt trăng cũng đã đổi chỗ cho nhau, anh rời căn cứ rồi đi ăn tạm gì đó bên ngoài, sau đó trở về bệnh viện, cả ngày hôm nay anh đã không vào thăm cô rồi.
Cánh cửa tự động của bệnh viện mở ra, người đàn ông trẻ khoác trên mình chiếc áo vest đen bước vào trong. Dù đã 10 giờ tối nhưng bệnh viện vẫn còn khá đông người qua lại, tuy có ít hơn lúc sáng.
Thấy anh tới, một cậu trai trẻ với dáng vẻ to cao, hung dữ đứng trước cửa phòng bệnh liền cúi người chào anh rồi đứng dịch sang một bên. Victor giơ tay ra hiệu cho cậu ta lui về nghỉ ngơi, anh đặt tay lên cánh cửa phòng bệnh VIP rồi kéo nhẹ ra mà bước vào.
Anh đóng cánh cửa lại và quay mặt vào phía giường bệnh, ánh trăng luồn qua cửa sổ kính rồi chiếu lên chiếc giường, nơi có một người con gái đang nằm trên đó, nghe tiếng anh, cô khẽ động đậy, đưa mắt nhìn sang anh.
- Tôi làm em tỉnh giấc à? - Anh hỏi cô bằng giọng nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng tiến đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-kin-hoa-trong-mau/2975380/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.