Những ngày tiếp theo An Niên cũng không về Tú Uyển, Cao Nhĩ càng không đến. Vì điều này mà Lục Lam và cả Sắc Sắc đều rất thoải mái. 
"Chị đi nhé!" 
Lục Lam biết Sắc Sắc rất nghe lời mình, nó chỉ nằm trong phòng cô mà thôi, những lúc rảnh rỗi cũng chỉ đi vài vòng xung quanh Tú Uyển, đi xong lại vào phòng cô ngủ. 
Lục Lam rất an tâm về Sắc Sắc, vậy nên cô không cần lo sợ nhiều, Sắc Sắc khiến cô vô cùng thích thú. 
Nghe lời Lục Lam nói, Sắc Sắc vẫy đuôi liên tục chào tạm biệt. 
Lúc Lục Lam về tới Tú Uyển cũng gần tám giờ tối, vì hôm nay cô tăng ca nên về muộn một xíu, tức nhiên Lục Lam không sợ Sắc Sắc đói, vì cô đã chuẩn bị cơm cho nó sẵn rồi. 
Vừa bước taxi đã nghe tiếng Sắc Sắc sủa vang trời. Đây là lần đầu tiên Lục Lam nghe Sắc Sắc sủa, tiếng sủa không lớn nhưng rất dứt khoát. 
Lục Lam cảm nhận được có chuyện không tốt xảy ra liền nhanh chóng mở cửa chạy nhanh vào trong. Đúng lúc này bỗng vang lên một tiếng "tủm", một vật thể gì đó đã rơi xuống nước. 
Lục Lam chạy thẳng về hồ bơi, cô thấy Sắc Sắc đang nằm dưới nước, cả người ướt sủng. 
Cô không nhớ đến việc Sắc Sắc biết bơi, cô cũng không thể nghĩ nhiều khi bắt gặp tình huống này, vậy nên cô đã nhảy xuống hồ bơi, cô muốn cứu Sắc Sắc lên. 
Nhưng hồ bơi này cao tận hai mét, Lục Lam chỉ cao gần một mét bảy mươi lăm, vừa nhảy xuống đã chìm đi. 
Có ý tốt muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/184580/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.