"Tôi sẽ khiến anh thân tàn ma dại vì đã dám đùa giỡn với tôi! Nói đi, rốt cuộc anh là ai hả?" Lục Lam phẫn nộ thét lớn, đã lâu lắm rồi cô mới bị mất khống chế thế này, tất cả là vì có người đã dám mang diện mạo của An Niên đến trước mặt cô.
Kỳ Âm hốt hoảng khi thấy cô thét lớn như vậy, cô bé nhanh chóng chạy đến bên cô.
Người đàn ông đứng yên từ nãy giờ bỗng nhiên cử động, anh ta dang tay ôm chặt lấy Lục Lam, đôi mắt đã ửng đỏ, không biết vì cái tát của cô hay là vì một điều khác gì đó.
"Anh buông ra!" Lục Lam dẫy dụa, cô gào thét thật lớn.
"Là anh."
Cảm xúc của cô bỗng nhiên bị khống chế bất ngờ bởi tiếng nói phát ra từ miệng người đàn ông. Khuôn mặt cô cứng đờ, tay chân cũng không cùng vung lên lung tung nữa.
Là anh.
An Niên. Đây là tiếng nói của An Niên.
Dù có chết đi thì cả đời này cô cũng không thể quên hình dáng và tiếng nói của anh. Đây thật sự là giọng của anh, không thể chối cãi được.
"Niên... anh vẫn còn... sống?"
Lục Lam cứ tưởng bản thân mình đang nằm mơ, anh còn sống thật sao, điều này là thật ư?
Nhưng nếu đã còn sống thì mấy năm nay anh ở đâu, tại sao không về với cô? Mọi chuyện vẫn còn rất nhiều nghi vấn, cô không hiểu, một chút cũng không hiểu.
"Anh vẫn còn sống." An Niên nhìn thẳng vào mắt Lục Lam, anh khẳng định một lần nữa : "Anh thật sự vẫn còn sống. Xin lỗi em, Lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/1502726/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.