"Hừ, đúng là oan gia, đi đâu cũng gặp."
Khi Lục Lam và Kỳ Âm vẫn còn đang say sưa lựa chọn quần áo thì phía sau bỗng vang lên một giọng nói khó nghe. Không quay đầu lại thì cô cũng biết kẻ đứng sau lưng cô là ai.
Cô nhìn Cao Nhĩ, đáy mắt trở nên lạnh lẽo : "Cô có thể xem như không thấy chúng tôi, hà cớ gì phải đến bắt chuyện?"
"Gâu gâu." Sắc Sắc cũng không thể yên lặng khi thấy Cao Nhĩ, có lẽ không ai biết rằng trong thâm tâm của Sắc Sắc nó vẫn còn nhớ như in những việc mà Cao Nhĩ đã gây ra cho nó và Lục Lam, thấy Cao Nhĩ Sắc Sắc như thấy kẻ thù, nó bày lên vẻ mặt dữ tợn.
"Con chó điên này của cô vẫn như vậy nhỉ, gặp là sủa gặp là sủa, cô nên dạy dỗ nó lại đi!" Năm đó Sắc Sắc không là gì đối với Cao Nhĩ, cô ta muốn đá thì đá, muốn đạp thì đạp. Nhưng bây giờ Sắc Sắc đã thật sự lớn, nhìn nó bất giác trong lòng cô ta lại cảm thấy sợ hãi. Cô ta thật hối hận khi năm đó không giết chết Sắc Sắc, nếu không bây giờ cô ta cũng không phải dè dặt thế này.
"Cô nên xem lại cách ăn ở của mình, vì sao Sắc Sắc chỉ sủa một mình cô thì cô cũng hiểu rồi đấy."
Đã lâu rồi Lục Lam mới gặp lại Cao Nhĩ, lần nào cũng nói chuyện với ý thù địch. Cô ta không nhường nhịn cô, cô cũng không thể để cô ta lấn át. Đã nói từ đầu cô không hề hiền, muốn gây sự, cô tiếp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/1502717/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.